Hắn lê bước chân, chầm chậm đi đến trước mặt Khương Đồng.
"Đồng Đồng, hôm nay bá phụ đến nói chuyện với ta..." Tô Quan Khanh cúi đầu, dường như không dám nhìn nàng, "Bên ngoài hình như có vài lời đồn đại... ta, ta cũng không muốn thế..." Vị Tân khoa Trạng Nguyên khi thị giảng (giảng bài cho vua) thì lời lẽ rõ ràng, biện luận sắc sảo, giờ đây nói chuyện lại có chút lộn xộn.
"Phải, gần đây lời đồn đại thì nhiều lắm, dù sao cả triều đình ai mà chẳng biết, Tô Thị Giảng sớm muộn gì cũng phi hoàng đằng đạt (thăng tiến nhanh),những ngày này, người mối lái sắp giẫm nát ngưỡng cửa nhà ta rồi, chỉ là muốn thừa phong (hưởng lây) chút may mắn từ chàng thôi." Khương Đồng nhếch môi cười, nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào.
Tô Quan Khanh lập tức luống cuống, vội vàng nói: "Những ngày này có rất nhiều đồng liêu dò hỏi chuyện hôn sự của ta, ta đều từ chối rồi, Đồng Đồng, ta sẽ không cưới người khác. Ta chỉ muốn... ta... Đồng Đồng... nhưng mà..."
"Đã tối rồi, rốt cuộc chàng muốn nói gì?" Khương Đồng nhíu mày.
Thấy Khương Đồng có vẻ hơi mất kiên nhẫn, Tô Quan Khanh hạ quyết tâm: "Ta, ta chỉ muốn hỏi, nàng có bằng lòng thành thân với ta không?"
Chưa đợi Khương Đồng trả lời, hắn đã nói như b.ắ.n liên thanh: "Ta hiện đã là quan Lục phẩm, tiền đồ tươi sáng, sau này chưa chắc không thể giống như cha ta vị liệt tể phụ (đứng vào hàng Tể tướng),nếu nàng gả cho ta, tự nhiên là vinh hoa phú quý hưởng không hết. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mua-vi-hon-phu-bi-mu-ve-nha/5052611/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.