Hiển nhiên Tân đại nhân không ngờ rằng Lục Mạc Ninh lại hỏi ra một câu như vậy, nhưng ông suy nghĩ một chút, thật sự cảm thấy vô cùng có khả năng. Người bình thường chỉ nghe tới tên Định Quốc công đã sợ vỡ mật chứ đừng nói là đi gϊếŧ hại Tiết thế tử, trừ phi là có thâm thù đại hận, hoặc là kẻ thù truyền kiếp của Định Quốc công nên mới ra tay như thế. Tân đại nhân im lặng, sau đó nặng nề cắn răng quyết định: “Lục lão đệ, ngươi đừng xem thường lão ca, tuy rằng lão ca đã trở thành thượng thư bộ Hình nhiều năm như vậy, lăn lộn trong triều nhiều năm như vậy, nhưng chung quy lão ca vẫn còn nhớ rất rõ chí lớn lúc bước vào bộ Hình năm đó, cứu giúp dân chúng, trả cho Đại Triệu một phương thái bình thịnh thế. Thế nhưng lão ca cũng biết tư chất mình tầm thường nên bây giờ chỉ mong ổn định, không cầu cơ hội trong nguy hiểm, có điều chí lớn của lão ca vẫn còn... Nếu thật sự giống như những gì lão đệ nói, vậy cho dù lão ca có đánh cược cái mũ ô sa trên đầu cũng quyết không để kẻ xấu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!”
Lời nói của Tân đại nhân khiến Lục Mạc Ninh ngơ ngác, kiếp trước sau khi hắn ngồi ở vị trí cao nhiều năm đã chứng kiến rất nhiều cảnh ngươi lừa ta gạt, lục đυ.c tranh đấu trong triều đình. Huống chi sau này Đại Triệu cũng không cường thịnh như ban đầu.
Năm đó Vân Kích đế ngoại trừ có sát danh còn dũng mãnh thiện chiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478288/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.