Hôm qua cả đêm Tân đại nhân không ngủ, ông nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ có một khả năng này nên càng nghĩ càng sợ hãi. Đối phương gần như đã nắm suy nghĩ của ông trong lòng bàn tay, nếu khi đó không có Lục Mạc Ninh thì chỉ sợ ông đã dựa theo đó mà phá án, thật sự có thể sẽ trúng kế rồi kết án sai.
Nếu là vụ án khác thì còn đỡ, nhưng đó là Định Quốc công, người chết lại là đích tử của ông ta, là thế tử được thân phong, nếu kết án sai thật thì cái mũ cánh chuồn trên đầu ông ta bị mất là chuyện nhỏ, chỉ e mạng già cũng... còn cả một đời anh minh của ông...
Tân đại nhân nghĩ tới nghĩ lui thì quyết định tiến cung xin gặp thánh thượng, nhờ Lục Mạc Ninh ở bên cạnh giúp sức.
Đây không phải trường hợp đặc biệt trước kia chưa từng có.
Lục Mạc Ninh nói: “Cụ thể thì hạ quan cũng không biết rõ, nhưng nhìn từ phản ứng của Hỗ thị hôm qua thì e rằng cũng đúng được tám, chín phần mười rồi.”
Tân đại nhân đấm tay một cái: “Tên hung thủ đứng đằng sau đúng là đáng giận, đi đi đi, Lục lão đệ, cùng lão ca quay về bộ Hình một chuyến đã, lão ca điều tra nửa tháng vẫn không có manh mối, ngươi giúp lão ca xem thử rốt cuộc có bỏ qua điểm gì hay không...”
Lục Mạc Ninh tai thì nghe Tân đại nhân nói, nhưng mắt lại không nhịn được liếc về phía chuỗi hạt gỗ đàn trên cổ tay. Hình như từ khi bước ra khỏi ngự thư phòng thì cảm giác quái dị lúc trước đã hoàn toàn biến mất.
Thế nhưng... tại sao Hắc Xà này lại chống cự hoàng cung như vậy?
Đúng là kỳ lạ, đừng bảo là thánh thượng chính khí cuồn cuộn nên tà vật như đối phương không thể tới gần thật đấy nhé?
Lục Mạc Ninh theo Tân đại nhân lên đường tới bộ Hình, thái độ nhiệt tình của Tân đại nhân dành cho hắn khiến người của bộ Hình cực kỳ kinh ngạc. Mặc dù sau khi mọi người được Tân đại nhân giải thích nguyên do vẫn rất bất ngờ nhưng bọn họ cũng từng nghe nói tới chuyện trước cửa tiệm cầm đồ Hứa Thị, bọn họ nghĩ tới tình cảnh bi thảm của Tân đại nhân vì vụ án của Định Quốc công trong nửa tháng nay thì ngược lại sinh ra một tia hi vọng.
Lục Mạc Ninh nhìn thấy hết, sau khi hắn đi theo Tân đại nhân vào thư phòng thì thấy mấy chồng hồ sơ vụ án bày trên bàn, rồi hắn lại nhìn về phía Tân đại nhân đang cực kỳ hào hứng: “Đại nhân, nếu như cuối cùng thủ phạm đứng sau vụ án này có liên can rất rộng thì ngài sẽ làm thế nào?”
Tân đại nhân sững sờ: “Liên can rất rộng?”
Lục Mạc Ninh giải thích lập lờ: “Đây chỉ là suy đoán của hạ quan, dù sao thế tử gia không thể nào vô duyên vô cớ bị sát hại được. Nếu là do kẻ thù của Định Quốc công gây nên thì chỉ e thân phận của đối phương không nhỏ hơn Định Quốc công, vậy đại nhân... Ngài sẽ làm thế nào?” Câu này của Lục Mạc Ninh mang theo ý thăm dò. Kiếp trước sau khi Tân đại nhân bị phán lưu vong, người tiếp nhận vụ án sau đó đã quen làm việc như sấm rền gió cuốn, là một người lợi hại, nhưng cho dù là vậy thì cuối cùng khi người nọ biết được chân tướng sở dĩ hung thủ đứng phía sau gϊếŧ thế tử Định Quốc công cũng không vạch trần, sau này hắn phải xem hồ sơ bí mật mới biết được sự thật.
Nhưng khi đó hung thủ phía sau màn sớm đã qua đời, mà Định Quốc công cũng đã mất từ lâu, thậm chí toàn bộ triều đình cùng với các thế gia ở khắp mọi nơi cũng đã thay đổi. Dù sao đã hơn hai mươi năm trôi qua... Dường như những người kia đã trở thành bản án cũ năm xưa.
Tuy nhiên khi Lục Mạc Ninh nghĩ đến cảnh tượng ở pháp trường hơn hai mươi năm sau thì vẫn than nhẹ một tiếng, đó cũng là lý do vì sao hôm qua hắn bị hành hung ở trà lâu nhưng lại không tiếp tục truy tìm mà cố ý chừa cho người nọ một con đường sống.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]