Lục Mạc Ninh và Tân đại nhân thu xếp hồ sơ hơn nửa ngày, cẩn thận điều tra lần lượt từng mối quan hệ nhân khẩu của phủ Định Quốc công một lần. Mặc dù hắn biết thủ phạm sau màn là ai nhưng nguyên nhân sở dĩ đối phương gϊếŧ Tiết thế tử cũng hợp tình hợp lý, nếu như hắn đã trải qua chuyện này thì gϊếŧ người đền mạng là đúng, nhưng hắn cũng bằng lòng dốc hết sức mọn của mình để san sẻ sự tuyệt vọng và quyết tâm được ăn cả ngã về không của “thủ phạm phía sau màn“.
Vì vậy hắn mới hỏi Tân đại nhân một câu như vậy, đơn giản là vì tên Tiết thế tử này... Đáng chết.
Lục Mạc Ninh trở lại Lục gia, sau khi tắm rửa thì nằm xuống giường, cửa sổ hé mở, gió đưa thoang thoảng, cách bình phong còn có thể ngửi được hương trúc. Cuối cùng Lục Mạc Ninh cũng có cảm giác hắn thật sự đã trở về, trái tim vốn tĩnh mịch cũng đập trở lại vì vụ án này.
Trước hôm qua Lục Mạc Ninh thậm chí chưa từng nghĩ rằng một bầu nhiệt huyết đã chết lặng từ lâu của mình lại bị Tân đại nhân nhóm lên lại vào ngày hôm nay.
Bên tai hắn chợt vang lên một giọng nói trầm thấp của nam tử: “Nếu đã biết hung thủ là ai thì cần gì phải phiền phức như vậy?”
Lục Mạc Ninh nghe thấy giọng nói trầm thấp này, trong đêm tối nó lại càng rõ ràng hơn. Hắn im lặng một lát rồi mới chậm rãi mở miệng: “Quả thật ta có thể nói thẳng cho Tân đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478287/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.