Tân đại nhân ngơ ngác: “Là, là bằng chứng gì?” Vì sao ông lại không biết? Vốn dĩ năm đó Tiết Tứ công tử không thể nào đoán trước được mình sẽ mất mạng, nếu không nhất định hắn ta sẽ giữ mạng mà không đi. Nếu là bất ngờ bị đánh chết thì chắc chắn không có thời gian để lại chứng cứ, nhưng tại sao Lục lão đệ lại nói Tiết Tứ công tử để lại chứng cứ?
Lục Mạc Ninh nói: “Tân đại ca, chứng cứ mà ta nói quả thật do Tiết Dịch Kham để lại, còn là một chứng cứ rõ rành rành.”
“Là... Là chứng cứ gì?” Tân đại nhân chợt ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc vui mừng.
“Thi thể của hắn ta.” Lục Mạc Ninh chậm rãi mở miệng, nói xong hắn đứng dậy, nhìn về phía Biện thị: “Ngươi có bằng lòng làm chứng không? Chỉ cần ngươi chịu, đợi sự việc kết thúc ta sẽ bảo vệ ngươi bình an vô sự, giúp ngươi thay tên đổi họ đưa ra khỏi kinh thành, đảm bảo người của Định Quốc công không tìm thấy ngươi. Nhưng nếu ngươi không bằng lòng, vậy thì một khi bọn ta bắt đầu điều tra lại vụ án cũ năm đó, để giấu giếm chuyện này thì nhất định Định Quốc công sẽ nhổ cỏ tận gốc, chắc hẳn ngươi cũng biết thủ đoạn của ông ta rồi.”
Kiếp trước cũng như vậy, quyền thế của Định Quốc công quá lớn, cho dù năm đó sau cái chết của Biện thị người kia đã điều tra lại vụ án Tiết thế tử bị sát hại, lần về gốc rễ phát hiện Lâm thị, nhưng sau đó những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478282/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.