“E rằng thật sự có vấn đề. Lúc trước Tân đại ca đi thăm dò Biện thị của nhị phòng có điều tra ra được cái gì không?” Lục Mạc Ninh dẫn dắt Tân đại nhân từng bước một.
“Biện thị kia ấy à? Tra ra rồi, thật sự là có một chuyện, nàng ta đã có tư tình với Tiết thế tử kia hơn ba năm rồi, sau khi tam thiếu gia của nhị phòng biết được chân tướng đã trực tiếp hưu thê bỏ nàng ta, bây giờ nàng ta đã chạy về nhà mẹ đẻ rồi. Thế nhưng Biện thị này không hề liên quan tới cái chết của Tiết thế tử. Lúc ấy khi Tiết thế tử chết có nhân chứng, cái ngọc quan kia là do sau khi đối phương chạy tới yêu đương vụиɠ ŧяộʍ với Biện thị thì bất cẩn để quên, vốn dĩ Biện thị định lần sau sẽ trả lại cho đối phương, kết quả không ngờ rằng... Sau khi đối phương rời khỏi chỗ của nàng ta thì đã chết.” Tân đại nhân còn tiếc nuối lắm, ngay sau đó ông cực kỳ xem thường, đang yên lành làm tam thiếu phu nhân thì không chịu, thế mà lại làm ra chuyện phải bị nhét vào l*иg heo thả xuống nước. Cố tình Định Quốc công lấy danh nghĩa chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài nên không cho thông báo rộng rãi, chỉ bảo là đã bỏ người, muốn bảo vệ danh dự của người đã chết.
Nhưng tên Tiết thế tử kia ở kinh thành còn có danh dự gì đáng nói nữa chứ? Quả thật là thanh danh thối nát mèo ghét chó chê.
“Có điều nếu Biện thị và Tiết thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478281/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.