Hà Uyển Ngâm đột ngột ngẩng đầu, nhìn Hà Nhạn Minh với vẻ khó tin.
Dáng người cao lớn của anh ta ngược sáng, khuôn mặt tuấn tú lúc này trông th
ật âm u đáng sợ.
Anh ta nắm tay Hà Uyển Ngâm, giọng nói bình tĩnh nhưng lại ẩn chứa sự điên cuồng, gằn từng chữ: “Em là do anh mang về Hà gia nuôi lớn, em là của một mình anh.”
“Cận Thận Chi sao xứng được đứng cùng em
?”
Đèn hành lang khách sạn đột nhiên chớp tắt.
Sự điên cuồng và cố chấp trong mắt Hà Nhạn Minh không hề che giấu.
Mặt Hà Uyển Ngâm trắng bệch, cô liều mạng lắc đầu, cố gắng rút tay ra khỏi tay Hà Nhạn Minh.
Tay chợt trống không, Hà Nhạn Minh nhíu mày, có chút khó chịu.
Anh ta từng bước ép sát Hà Uyển Ngâm, gằn từng chữ: “Anh vất vả lắm mới khiến hai người hủy hôn, để bên cạnh em chỉ có mình anh, vậy mà em còn muốn rời xa anh?”
Đuôi mắt Hà Uyển Ngâm đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.
“Tôi muốn rời xa không chỉ có anh, mà còn cả Hà gia, kể cả Cận Thận Chi!”
“Tôi không phải vật sở hữu của anh, cũng không thuộc về bất kỳ ai trong số các người!”
“Ân tình của các người những năm qua tôi đã trả hết rồi, tại sao còn ép tôi?”
Hà Nhạn Minh cúi đầu nhìn cô, mắt đỏ hoe: “Ân tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740088/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.