Sắc mặt mẹ Hà đen như than, nén giận nói: “Ta còn lạ gì, sao cô dễ dàng đồng ý hủy hôn với Thận Chi, hóa ra là đã cấu kết với Nhạn Minh!”
“Vì muốn ở lại Hà gia, vì tiền của Hà gia, cô đúng là mặt cũng không cần!”
Mỗi một câu nói như d.a.o đ.â.m vào tim Hà Uyển Ngâm.
Đời trước chuyện này chưa từng xảy ra, nên cô chưa từng nghe những lời cay nghiệt như vậy từ mẹ mình.
Đến giờ cô vẫn nhớ, khi còn bé chính mẹ là người dạy cô chập chững những bước đi đầu tiên, dạy cô từng chữ một.
Lúc đi học, cô học giỏi bị bạn bè cố ý vu oan gian lận, cũng là mẹ đứng ra đòi lại công bằng cho cô.
Vậy mà những yêu thương và tin tưởng đó đâu rồi? Sao tất cả đều biến mất không còn dấu vết?
Hà Uyển Ngâm đẩy Hà Nhạn Minh ra, khàn giọng biện minh: “Con không có quyến rũ anh trai, con…”
“Vậy cô giải thích thế nào về việc nó ôm cô?”
Mẹ Hà giận dữ ngắt lời cô, giọng nói như sấm sét vang lên trong phòng khách, ánh mắt lạnh lùng như tát vào mặt Hà Uyển Ngâm.
Hà Uyển Ngâm im bặt, không nói được lời nào.
Cô sớm nên biết mới phải.
Không còn tình yêu, cô có giải thích thế nào cũng vô ích, họ đã sớm định tội cho cô trong lòng rồi…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.