Tim Hà Uyển Ngâm hẫng một nhịp, lời muốn nói nghẹn ứ trong cổ họng.
Hà Nhạn Minh là người phản ứng nhanh nhất, tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Em muốn rời khỏi Thượng Hải?”
Vẻ mặt mẹ Hà cũng kinh ngạc, giọng nói gấp gáp mang theo chút nghi ngờ: “Đi? Cô đi rồi thì đi đâu?”
Cổ tay Hà Uyển Ngâm đau nhức, cô lại nhớ đến lời dặn dò của người áo đen hôm đó.
Việc gia nhập viện nghiên cứu phải tuyệt đối giữ bí mật, ngay cả người nhà cũng không được tiết lộ!
Lời vừa định thốt ra lại bị cô nuốt xuống, cô cố nén đau rút tay ra khỏi tay Hà Nhạn Minh: “Con đi đâu là chuyện của con.”
Mẹ Hà đảo mắt, lộ ra vẻ đã hiểu: “Nó làm sao mà nói được nó đi đâu chứ, nó rõ ràng là đang lừa chúng ta.”
“Dùng chuyện này để nói dối, chỉ để gây sự chú ý thôi!”
Mẹ Hà nói xong câu đó thì không còn để tâm nữa, lên xe đi dự tiệc tối.
Có lẽ cảm thấy mẹ Hà nói có lý, Cận Thận Chi và Hà Nhạn Minh đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Hai người nhìn nhau, đều thấy sự chắc chắn trong mắt đối phương.
Chắc chắn rằng Hà Uyển Ngâm sẽ không nỡ rời khỏi Hà gia.
Hà Nhạn Minh nghĩ thông suốt, nhìn Hà Uyển Ngâm bằng ánh mắt đầy yêu chiều: “Em muốn gì cứ nói với anh, anh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740063/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.