Sắc mặt Cận Thận Chi chợt trầm xuống.
Anh không nói gì, cũng không nhận lấy chuỗi phật châu kia, chỉ chăm chăm nhìn Hà Uyển Ngâm, như thể muốn nhìn thấu tâm can cô.
Đối diện với ánh mắt ấy, tim Hà Uyển Ngâm đau nhói như bị ai khoét một lỗ.
Kiếp trước, anh cũng từng nhìn cô bằng ánh mắt đau lòng như vậy.
Rồi khi cô và Hà Kiều gặp tai nạn xe, anh đã chọn cứu Hà Kiều bị thương nhẹ hơn trước...
Lúc đó, Hà Uyển Ngâm đã vô cùng hối hận, tại sao lại từ bỏ ước mơ, chọn Cận Thận Chi?
Ngược lại, mẹ Hà nhanh chóng phản ứng, xông lên giật lấy chuỗi phật châu từ tay Hà Uyển Ngâm: "Đây là do con tự nguyện, Hà gia ta luôn coi trọng lời hứa, không bao giờ đổi ý."
Phật châu rời khỏi tay, Hà Uyển Ngâm cũng không còn lý do gì để ở lại: "Con sẽ không hối hận."
Cô cúi đầu tránh ánh mắt Cận Thận Chi, bước nhanh về phòng.
Vừa vào đến cửa, Cận Thận Chi đã đi theo vào, nắm chặt lấy cổ tay Hà Uyển Ngâm: "Tại sao em lại đồng ý nhường anh cho Kiều Kiều? Em quên chúng ta đã từng ước hẹn những gì sao?"
Kiếp trước, bọn họ đã từng ước hẹn.
Rằng sẽ luôn theo đuổi ước mơ, cống hiến cho nhân dân.
Rằng sẽ luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau, bạc đầu giai lão.
Cận Thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740061/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.