EDITOR: HANNAH
Sáng sớm ngày thứ hai, Ngọc Hồ quả thực đánh thức Thiệu Tuần dậy sớm, lại gọi cả những tỷ muội khác vào hầu hạ nàng.
Mấy nha hoàn vẫn thường hầu hạ Thiệu Tuần, bước vào chưa bao lâu đã phối hợp ăn ý, người phải trải giường đi trải giường, người cần lấy nước đi lấy nước, trong phòng có không ít người nhưng lại không hề hỗn loạn.
Thiệu Tuần rửa mặt sạch sẽ rồi ngồi xuống bên bàn trang điểm. Nha hoàn Li Châu phụ trách búi tóc cho nàng đang cười hì hì, buông lời trêu ghẹo: “Cô nương hôm nay dậy sớm như vậy, chắc là vì hôm qua nghe tin xong, nóng ruột muốn gặp huynh trưởng của mình đây mà.”
Ngọc Hồ nghe xong liền cuống quít đưa mắt ra hiệu cho Li Châu, ý nhắc nàng ta đừng điều hay không nói lại nói toàn cái dở, không ngờ Li Châu đang tập trung nhìn đồ trang điểm đặt trên bàn để phối hợp cho Thiệu Tuần, cũng không để ý tới Ngọc Hồ đang ra hiệu cho mình.
Bất ngờ là Thiệu Tuần cũng không tỏ vẻ gì khác thường, nàng cũng thuận theo lời của Li Châu, nói: “Đại ca rời kinh thành đã hơn nửa năm, đừng nói tới ta, ngay cả phụ thân và mẫu thân chắc hẳn cũng rất nhớ huynh ấy.”
Đêm qua chẳng qua là vì đêm dài nhiều suy tư, hơn nữa lại bị cơn ác mộng quấy nhiễu tâm trí nên nàng mới giãi bày những nỗi lòng vẫn luôn chôn giấu, thốt ra khỏi miệng một câu mang hàm ý oán giận. Còn lúc này lý trí đã vững vàng trở lại, Thiệu Tuần bản tính vốn phóng khoáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-theo/4291011/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.