EDITOR: HANNAH
Ban đêm gió lạnh thổi ào ào.
Phủ Anh Quốc công, Lang Can Tiểu Trúc*
* Chú thích: “Lang” có nghĩa trong sạch, thuần khiến, “lang can” miêu tả cái đẹp căng bóng, mịn màng như ngọc. (Theo từ điển Hán – Nôm Thi Viện)
Cửa phòng bị gió thổi khẽ bật ra lạch cạch. Vì đang lúc mùa hè nên nha hoàn cố ý chỉ khép hờ cửa sổ cho thoáng khí, không ngờ thời tiết lại thay đổi đột ngột, đến nửa đêm lại nổi gió to, còn thấy có sấm chớp nhá lên, có vẻ như trời sắp đổ mưa to.
Gió thổi qua khe cửa sổ làm tung lớp màn che, không khí lạnh trong nháy mắt ùa vào sau màn, ấy vậy là thân thể thiếu nữ đang cuộn tròn ngủ say trên giường lại đổ mồ hôi. Mí mắt nàng không ngừng run lên, hàm răng nghiến chặt, một lúc lâu sau mới khẽ hét lên một tiếng rồi bật dậy, hai mắt mở to, thoát khỏi cơn bóng đè.
Trên giường gác đêm ở gian bên, đại nha hoàn Ngọc Hồ bị tiếng gió to đánh thức, vội vàng khoác xiêm y bò dậy, bật lửa thắp nến, cầm theo giá cắm đi tới bên mép giường xem chủ nhân của mình có bị hoảng sợ hay không. Vừa mới đi được vài bước, nàng ta thính tai đã nghe thấy tiếng thở hổn hển như nghẹn lại truyền ra từ trong giường.
Ngọc Hồ lập tức hoảng sợ, vội vàng vén màn lên, thấy cô nương nhà mình đã ngồi dậy, tay ôm lấy ngực cố gắng thở sâu, trên trán còn ướt đẫm mồ hôi, trong căn phòng tối tăm bị ánh nến chiếu sáng rất rõ.
“Cô nương!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-theo/4291010/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.