"CẨN Y".
Tiếng gọi chói tai vang lên, cả người Thiên Uyển lao về phía trước. Nàng đến bên bàn đỡ người kia lên, toàn thân nàng ấy phát ra hơi nóng, rất nóng. Tiếng hít thở nặng nề không ngừng vây lấy, mặt Cẩn Y trắng bạch không còn chút máu, môi chuyển tím, người run lên không ngừng. Thiên Uyển ôm nữ nhân vào lòng, không ngừng gào thét.
"Cẩn Y, làm sao vậy?. NGƯỜI ĐÂU, TRÌ VÃN....TÔ NHAN....".
Trong thư phòng huyên náo khiến người bên ngoài hốt hoảng chạy vào. Trì Vãn bật tung hai cửa lao đến Cẩn Y. Hắn lướt nhìn qua một lượt liền đỡ lấy người khỏi tay Thiên Uyển, khoác tay Cẩn Y lên vai hắn dìu đi. Trì Vãn gấp gáp hướng nhìn lính vệ.
"Ngươi đi mời đại phu. Phu nhân phiền người theo ta về tư phòng".
Thiên Uyển không đáp, nàng gạt nhẹ nước mắt rồi nhanh chóng cùng Trì Vãn đến tư phòng. Hắn thả nhẹ người xuống giường liền quay ra ngoài. Thiên Uyển không ngừng lo lắng, nàng kéo chăn đắp lên thân thể lạnh toát. Môi bị cắn suýt bật máu, tay sờ lên mặt người kia kiểm tra rồi hạ xuống nắm lấy bàn tay đang run rẩy.
Cẩn Y nhắm ghì hai mắt, mặt nàng nhăn lại đầy khó chịu. Trán đổ mồ hôi rỉ rả, môi run lên. Nàng thở nặng nhọc, trước kia chinh chiến bị thương vô số, nằm trên giường bệnh không đếm xuể, lần này chỉ lại vô lực ngất đi. Nàng mơ hồ nghe thấy bên tai tiếng nỉ non của Thiên Uyển. Lòng có chút đau xót nhưng tay không thể nhấc lên chạm vào khuôn mặt xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-phu-the-quan/3629820/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.