Âm thanh bất ngờ vang lên, cả căn phòng chìm trong im lặng. Tiếng hít thở không ngừng bao trùm. Cẩn Y nhăn mặt thái dương nổi gân xanh, tay nàng vừa đấm vào chậu cây bên cạnh không khỏi rỉ máu, nhuộm đỏ khoảng đất dưới chân.
"Thiên Uyển nàng dù có cùng ý trung nhân ta ta chàng chàng cũng không nên ở phủ tướng quân này. Chết tiệt! Nàng yêu hắn, không yêu ta, chán ghét ta nhưng nàng cũng không nên đối xử với ta như vậy. Ta thừa nhận là do ta cầu tình hoàng thượng mới được lương duyên này, ta tạ tội với nàng. Cầu nàng nếu ở cùng hắn có thể đến Tề phủ, ta tuyệt đối không ngăn cản. Nàng làm xằng bậy nhưng nên nhớ hiện tại nàng là phu nhân đại tướng quân, LÀ THÊ TỬ CỦA ÔN BÁCH CẨN Y TA".
Cẩn Y một hơi phóng thích lời trong lòng, tay nắm chặt, máu không ngừng rỉ ra. Nàng nhìn thẳng Thiên Uyển, mắt thoáng có chút nước. Cẩn Y quay đầu hướng khác kiềm nén xúc động trong lòng. Hõm mặt hóp vô rồi buông ra, miệng không ngừng mắng chửi. Cả người tức giận đi về phía cửa, muốn rời đi.
"Cẩn Y...".
Thiên Uyển đưa tay nắm lấy vạt áo người kia. Nàng muốn phân trình, nước mắt không biết từ lúc nào trào khỏi khoé mắt, lăn dài xuống đôi gò má. Môi nàng, toàn thân nàng run lên, nàng không như Cẩn Y đã nhìn thấy.
Cẩn Y ngửa đầu nhìn trời thở dài, cơn giận đã được thoát ra, tâm dàn bình ổn. Nàng dùng bàn tay đang nhuốm đầy máu nhẹ nhàng gạt người kia ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-phu-the-quan/3629819/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.