Diệp Thủy Thanh như bị dọa sợ, không ngờ Cận Văn Lễ cũng nhẫn tâm với chính mình như vậy, cô chỉ đành nói liên tục: “Anh đừng rạch, đừng rạch, có gì từ từ nói, chúng ta thương lượng lại, đến bệnh viện trước đi.”
“Vậy em nói xem còn chia tay với anh không?” Cận Văn Lễ nói rồi lại giơ cổ tay lên.
Diệp Thủy Thanh sốt ruột đến sắp khóc: “Không chia tay nữa được chưa, anh lên xe đi.”
“Thủy Thanh, anh sai rồi, sau này anh nhất định không liếc nhìn cô gái khác nữa, nhưng em cũng không thể ép anh nữa.”
“Em không ép anh, nghe anh hết, được chưa!”
Lúc này Cận Văn Lễ mới hài lòng đi qua muốn nhận lấy xe đạp, nhưng lại bị Diệp Thủy Thanh ngăn cản: “Tay anh đã như vậy rồi còn muốn đạp xe? Lên xe, em đưa anh đến bệnh viện.”
Cận Văn Lễ không lung lay được Diệp Thủy Thanh nên chỉ đành ngồi phía sau xe, Diệp Thủy Thanh cũng bực bội, lắc lư đạp xe, đợi đến lúc xe đạp nhanh thì mới vững một chút, khóe miệng Cận Văn Lễ nở nụ cười ôm eo Diệp Thủy Thanh ở phía sau đầu cũng tựa lên lưng cô, mặc kệ người đi đường nhìn mình thế nào.
Đến bệnh viện Diệp Thủy Thanh đưa Cận Văn Lễ đi cấp cứu trước, sau đó bản thân lại đi lấy số bù.
Lúc quay lại thì thấy bác sĩ lớn tuổi đeo kính đang rửa vết thương cho Cận Văn Lễ, sau đó lại nghe ông ấy nói: “Phải tiêm uốn ván, vết thương không dài nhưng rất sâu+
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229564/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.