Bầu trời bên ngoài đã hoàn toàn nhuộm đen, bất ngờ có một chiếc xe việt dã từ trên núi đi xuống, đèn xe chiếu sáng chói mắt, chiếu thẳng vào bên trong căn nhà đá.
Phó Thiên Dương theo bản năng đi ra ngoài xem một chút, lại bị ánh đèn của chiếc xe làm cho chói mắt khiến đôi mắt không thể mở ra được.
"Dát---- chi." Thanh âm phanh gấp của xe trong bầu trời đêm phá lệ thanh thúy lại bén nhọn, nháy mắt phá vỡ sự yên tĩnh trong đêm tối.
Sau đó lại có thêm mấy chiếc xe chạy tới, đèn xe chiếu sáng khắp bốn phía như ban ngày.
Phó Thiên Dương híp mắt nhìn chiếc xe đầu tiên chạy tới, bất ngờ cơ thể sinh ra một cảm giác sợ hãi, ống tiêm trong tay hắn rơi xuống đất.
Tư Diệc Diễm dẫn đầu đoàn người bước xuống từ chiếc xe việt dã, hắn đóng sầm cửa xe.
Trong bóng đêm, cả người hắn nhìn thoáng qua càng thêm lạnh lùng, Cổ Càng Hàn đi sát phía sau hắn, dáng vẻ của hắn vẫn như cũ tuấn mỹ thẳng tắp, bước chân vẫn uyển chuyển như cũ, nhưng mỗi bước chân đều khiến cho người ta có cảm giác trầm trọng như bị trói chặt, mỗi một bước chân.. đều mang theo tia ánh sáng của một thanh kiếm sắc nhọn, mỗi một bước chân.. đều mang theo một tia chết chóc tàn nhẫn, mỗi một bước chân.. đều mang theo tia tàn bạo, mỗi một bước chân.. đều mang theo một tia máu tanh chết chóc.
Phó Thiên Dương nhìn thấy có người đàn ông đang đi tới, bước từng bước một như mang theo một loại cảm giác đuổi tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/1372443/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.