Thật ra anh vốn không tìm được nơi này, vì anh chưa tùng nghĩ cô sẽ về đây.
Lúc ban sáng anh có về nhà, nhưng khi vừa mới mở cửa thì anh đột nhiên dừng lại.
Đã hơn hai tuần nay anh không về, nhưng dấu vân tay để mở khoá dường như dừng lại ở mã số cửa nhà. Từ khi ở cùng nhau, anh đã để mật khẩu là ngày sinh của cô. 19/03, chỉ có bốn số này không có bụi, còn lại thì có.
Cho nên anh mới ngạc nhiên. Anh vốn định xem cô có về đây không, xem ra cô đã về. Khi anh bước vào thì mọi thứ vẫn còn nguyện vẹn như khi họ đi.
Duy nhất chỉ có một chổ cô đứng lại rất lâu đó chính là phòng bếp. Phòng bếp chính là nơi gọi là hạnh phúc nhất của cả hai trong khi sống chung.
Từng miếng ăn, miếng rau củ điều khơi gợi lại cho họ những kỷ niệm khó quên. Có lẽ những ngón tay của cô đã lướt qua nơi bàn ăn cho nên nó mới chổ sạch chổ bụi.
Nhưng cô đã đi đâu? Anh tìm khắp nơi nhưng điều không có tin tức.
Khi anh đi ra phòng khách ngồi thì bất chợt em họ của anh gọi đến.
Là Mộ Nam Ngạn ( xuất hiện ở tập 39)
"Sao vậy". Từ Khiêm nghe máy.
"Anh họ!!!" Giọng Mộ Nam Ngạn gấp gáp. "Hôm nay em thấy mẹ anh cùng với Lạc Nhân đi cùng nhau, anh còn nhớ Lạc Nhân không".
Mẹ anh? Lạc Nhân đi chung? Hai người này rốt cuộc định làm gì đây?
"Nhớ, anh đã gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2500812/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.