“Mẹ! Có im đi không hả”. Từ Khiêm tức giận cắt ngang lời mẹ mình.
“Thì đã làm sao? Tôi có thai thì làm sao? Bà dường như đã quên rồi? Tôi Lục Nghi An hay là Lãnh Nghi An gì cũng vậy? Đứa bé này đừng mong nó mang họ Từ? Hiểu không”. Nghi An nói với bà.
“Con dâu bà chọn thì đã sao? Con trai bà cưới tôi thì làm sao? Từ Khiêm cưới chưa chắc tôi đã đồng ý lấy, đừng nghĩ trên đời này họ Từ của bà thì ngon lắm. Tôi đây cũng chả cần”.
“Từ phu nhân! Cút về nhà họ Từ của bà đi!”. Nghi An chỉ tay đuổi bà ta về.
“Mày…”. Bà ta giận run người, định đi lại kéo Từ Khiêm đi về phía mình thì anh lùi lại.
“Con…”.
Bốp!
Lục phu nhân đã nhịn bà ta đủ rồi, dám nói Nghi An nhà bà như vậy sao hả!
Cái con đàn bà thối tha này! Hôm nay bà sẽ cho Chu Ân này một bài học!
Bốp!
Một cái tát vào mặt Từ phu nhân nữa. May mà có Ân Nhi giữ bà ta lại nếu không thì đã ngã xuống đất rồi.
“Con gái tôi có thai thì làm sao hả! Đời bây giờ vô sinh rất nhiều, không sợ mang thai không được mà là đẻ không được bà có hiểu không hả”. Lục phu nhân mắng bà ta.
“Đây chính là đứa cháu mà hai gia đình Lãnh Lục đang chờ đợi, chúng tôi dư sức nuôi được nó, họ Từ của bà cao sang quá thì cút về đi, nhìn mà chướng mắt”.
“Chúng ta đi”. Lục phu nhân kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496080/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.