Cô ngồi cạnh anh, mở công tác máy sấy, máy bắt đầu phát ra tiếng động ồn ào, cô bắt đầu suy nghĩ.
Ngón tay cô vuốt từng lọn tóc, từng lọn tóc bị thổi khô, cô nhìn anh nhắm mắt nghỉ ngơi, trong lòng hơi chua xót.
... Thật muốn hỏi, nhưng hỏi thế nào đây?
Tóc đã khô.
Cô nhẹ nhàng gọi anh:
- Sấy xong rồi, anh mau ngủ đi!
Anh trực tiếp tiến vào trong chăn, đắp tới vai, lại vỗ vỗ một bên giường:
- Em cũng nằm đi!
- Em đi tắm trước.
Sau khi tắm, cô tiến vào trong chăn.
Chăn đã bị Cố Dư Lâm làm ấm, tay anh đưa tới, khoác lên lưng cô.
- Chờ đã, đo nhiệt độ cơ thể một lần nữa.
Xác định anh đã hạ sốt, lúc này Giang Tiêu Nhiên mới tắt đèn bàn.
Anh hít thở khá gấp, chắc còn khó chịu, nằm yên một tư thế. Giang Tiêu Nhiên cho là anh ngủ rồi, sau lại chợt nghe anh nói:
- Nghĩ thế nào mà đến đây?
- Lý Gia Viên gọi cho em… nói không gọi được cho anh, sợ anh sốt cao.
Anh cười:
- Cậu ta sợ anh xảy ra chuyện, tại sao không tự mình đến?
- Cậu ấy ở chỗ hơi xa - Giang Tiêu Nhiên xích lại gần một chút - Dù sao không có em thì cậu ấy cũng biết chăm sóc anh mà.
Anh buồn cười.
Cô lại hỏi:
- Trước đây có lần anh bị sốt, là cậu ta tới à?
- Đúng.
- Cậu ta chăm sóc anh thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316767/chuong-35-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.