Nếu bây giờ là nguyên thân thì chắc chắn sẽ xù lông lên khó chịu, nhưng cô thì không.
Dương Nhị Muội đối đầu lại ánh mắt của Lý Tư Vũ, cô ta thoáng cái chột dạ, giống như trong lòng cô ta nghĩ gì đều bị nhìn thấu!
"Vậy... Chị Tư Vũ, ngày mai em còn có thể tới tìm chị không? ”
Dương Nhị Muội tha thiết nhìn Lý Tư Vũ, cô ta thầm nghĩ, ngày mai nhất định phải gọi cô ra.
Lý Tư Vũ nhìn Dương Nhị Muội, cảm thấy mất hứng.
Ai muốn chơi với con nhóc này chứ? Có gì thú vị!
"Mấy ngày nữa chị ra ngoài nên không đi chơi nữa, em tự chơi đi."
Tự chơi? Dương Nhị Muội trợn tròn mắt, Lý Tư Vũ trước kia cũng không phải như vậy. Trước nay cô ta đều thích rong chơi bên ngoài, xem ra vì bị hủy hôn nên thay đổi rồi.
Dương Nhị Muội thấy Lý Tư Vũ thật sự không muốn đi ra ngoài, cô ta không ép, dù sao cố ép cũng không được.
Dương Nhị Muội vô cùng xấu hổ ra khỏi nhà Lý Tư Vũ, vừa ra ngoài thì đụng phải Lý Thành Nguyệt đang từ trên núi trở về.
Lý Thành Nguyệt không hề muốn gặp Dương Nhị Muội, mỗi lần cô ta đến đều ăn một mồm không chừa kể cả cặn bã, thấy cô ta là đã ghét rồi.
Cũng không biết cô út đầu óc bị gì, không cho người trong nhà ăn, mà lại cho người ngoài.
Đồ ăn quý giá biết bao!
Lý Thành Nguyệt lạnh lùng ném cho Dương Nhị Muội một cái lườm, lúc đi ngang qua cô ta còn cố ý đụng một cái.
Dương Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271861/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.