"Đây." Lý Tư Nồng ăn xong đồ trong tay, nhận lấy thịt liền đi ra phòng bên ngoài (phòng bếp).
Cụ bà lập tức đem đồ đạc còn lại cất vào trong tủ, lấy ra mấy viên kẹo đưa cho mấy đứa cháu trai: "Mau đi ra ngoài, đừng ở đây ồn ào! ”
Mấy đứa trẻ cầm kẹo chạy đi nhanh như chớp, đầu cũng không ngoảnh lại.
Cụ bà liếc mắt nhìn ba đứa con dâu đang ngồi trên ghế, đều trông mong nhìn tủ bếp, nhất thời bà ta tức giận nói: "Còn không đi nấu cơm à? Còn chờ bà đây hầu hạ chúng mày sao? Chị chồng về cũng không biết đường đi nấu cơm, một đám đàn bà lười biếng, sao không tham chết chúng mày đi, đúng là kiến thức hạn hẹp! ”
Trương Nguyệt Mai cùng vợ của con trai thứ tư Tôn Lệ nhìn nhau, ảo não rời đi.
Vợ con thứ ba Triệu Thục Cầm thèm, nhưng cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể không cam lòng nhìn tủ giường, đi theo hai người.
“Một đám chỉ biết ăn không biết bỏ!” Cụ bà liếc mắt một cái, quay đầu cười tủm tỉm nói với Lý Tư Vũ: "Con gái của mẹ, những thứ kia đều cho con ăn trước, con muốn ăn cái gì thì nói với mẹ, nhé? ”
Lý Tư Vũ gật gật đầu, đây là tình yêu thương của cụ bà đối với nguyên thân, cô ta cũng không phải người tốt, nên cô không có cách nào nói mọi người chia đều cùng nhau ăn.
Năm ngón tay còn có dài ngắn, huống chi là đại gia đình như này.
Huống hồ thời đại này ăn chút gì cũng không dễ dàng, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271838/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.