Cụ bà yêu chiều con gái ai mà không biết chứ, mấy cô con dâu không phục có ai chưa từng bị đánh! Sau đó cũng không ai dám nhắc tới nữa.
Lý Tư Vũ mỗi ngày đều ăn đồ ăn trong không gian, cái gì ngon mà không có? Đối với loại bánh này cô không thích, cô bẻ một nửa cho cụ bà, nửa còn lại cho Lý Tư Nồng.
"Ôi chao, đúng là con gái hiếu thuận của mẹ." Cụ bà nào nỡ ăn chứ.
Bà ta lập tức trừng mắt nhìn các cháu trai ăn uống vui vẻ, "Xem một đám sói mắt trắng các ngươi, chỉ biết ăn ăn, cũng không biết hiếu thuận với ta. ”
Lý Tư Vũ có chút xấu hổ, cô chỉ là không muốn ăn mà thôi, nhưng lại không trả lại, đành thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
"Tư Vũ em ăn đi, chị ở nhà ăn nhiều rồi." Lý Tư Nồng đã hơn ba mươi tuổi, sao còn có thể cùng đứa trẻ cướp miếng ăn.
Lý Tư Nồng nói là ăn nhiều, thật ra tết chị ta cũng chưa từng ăn qua một lần, có đồ ăn ngon đều là cho con cái, lại cất lại chút mang về nhà mẹ đẻ.
"Chị Hai, chị ăn đi, em hiện tại không muốn ăn." Lý Tư Vũ đưa cho Lý Tư Nồng, cô cảm thấy hơi phiền. Một chút đồ ăn mà những người này đẩy tới đẩy lui, trong chốc lát đều có mùi.
Nhưng cô không thể nói bất cứ điều gì, tất cả đều là biểu hiện của tình thương mà mọi người trong nhà đối với cô.
Dưới uy nghiêm của cụ bà, mọi người mà dám đối xử không tốt với Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271837/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.