Lạc Thư phát hiện mình khiến Lâm Tĩnh Minh khóc rất nhiều lần, bắt đầu tự kiểm điểm bản thân. Nhận thấy mình quá mức tùy hứng, ỷ vào mọi người đều cưng chiều mình, hình như cậu làm rất nhiều chuyện cho rằng không quan trọng. Cậu quyết định từ giờ mình sẽ thay đổi, cho mọi người một tương lai tốt đẹp. Còn chưa kịp hành động đã bắt đầu có chuyện khiến cậu kích động.
Vào học kì cuối cùng của năm cuối cấp, trên bảng viết ngày đếm ngược đến kì thi đại học dối với Lạc Thư mà nói không khác gì đếm ngược những ngày cuối cùng của bà ngoại. Điều Lạc Thư lo lắng rốt cục vẫn xảy ra, thế nhưng lại xảy ra trước thời gian.
Nhận được điện thoại Lạc Thư chỉ nghe thấy tiếng khóc của Hà Thục Phương. Nguyên nhân là do Hà Bồi bị xe cảnh sát mang đi, buổi tối bà ngoại liền bị tiếng ồn ào đánh thức, khoác áo ra ngoài liền nhìn đến hai cha con Hà Kiến Minh đánh nhau, còn có tiếng cảnh sát hô “Không được nhúc nhích”.
Khác với kiếp trước bà ngoại bỗng nhiên té xỉu đầu đập vào đồ trang trí trong phòng. Lần này may mắn ông ngoại chạy ra đỡ kịp.
Sở dĩ Hà Thục Phương gọi điện cho Lạc Thư là vì trước đó Lạc Thư đã nói nếu trong nhà xảy ra chuyện gì nhất định phải nói cho cậu, bằng không cậu sẽ không tha thứ cho bất kì ai. Lúc Hà Thục Phương nghe cậu tuyên bố như thế còn kinh sợ. Lạc Thư hiển nhiên không thể không nói trước như thế, bởi rất nhiều phụ huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794685/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.