“Biết–” Lạc Thư cũng không phải trẻ con không biết gì, đều là do Lâm Tĩnh Minh cái gì cũng không nói mà đã làm ra quyết định, Lạc Thư đập tay Lâm Tĩnh Minh vươn ra, xuống xe.
“Ha, sao nhóc con mặt mũi bầm dập thế này? Xấu thế không ai thích đâu nha!” Lâm lão gia tử mới vừa từ trên lầu đi xuống, Lạc Thư lỗ mũi đổi khăn giấy mới, chỉ là tay nghề Lâm Tĩnh Minh không tốt nên trở nên càng khó coi.
“Gia gia, đây là biểu hiện cho phong độ đàn ông, làm gì có đàn ông nào chưa chảy máu mũi bao giờ?” Lạc Thư bước nhanh đến bên cạnh Lâm lão gia tử, “Gia gia, ngài đều không biết cháu nhớ ngài đến mức nào đâu, chúng ta đi chơi địa chủ đi, lâu không chơi rồi nên cháu rất nhớ. Không chơi cũng được, cháu biết chơi cờ vua một chút, mạt chược cũng được, gọi thêm dì Quế và chú Lý là đủ?” Lạc Thư lải nhải, bên kia Lâm lão gia tử vụng trộm liếc nhìn cháu đích tôn nhà mình, Lâm Tĩnh Minh nhíu mày, vừa kéo vừa ôm Lạc Thư vào phòng mình.
“Nhẹ nhàng thôi nhẹ nhàng thôi.” Lâm lão gia tử làm ngơ trước ánh mắt cầu cứu của Lạc Thư, chậm rãi xuống lầu, vừa đi vừa nói: “Trận mưa này lớn quá!”
“Anh bắt nạt người ta nó vừa vừa thôi!” Lạc Thư bị Lâm Tĩnh Minh cởi quần áo đã gần khô của mình một cách thuần thục, hai người lại cùng đi tắm nước ấm, lúc này mới sạch sẽ khoan khoái mặc quần áo mới.
Lâm Tĩnh Minh nhìn mũi Lạc Thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794654/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.