Vì trên mặt Lý Duệ bị bầm nên đến khi vết bầm tan hết cậu mới trở lại trường học. Cùng sống trong đại viện, Quách Vân Đình hiển nhiên biết Lý Duệ cũng ở đây nhưng không đề cập với Lạc Thư, Quách Vân Đình mặc dù tùy tiện nhưng vẫn biết tôn trọng không gian cá nhân của Lý Duệ.
Tuổi nhỏ khôi phục rất nhanh, Lý Duệ nghỉ mấy ngày cũng không ảnh hưởng đến học tập, trở về thi còn đứng đầu lớp, Quách Vân Đình nhắc đi nhắc lại chuyện ấy rất nhiều lần.
“Như thế nào, không phục? Lạc Thư, theo như tớ biết thì cậu còn không vào được top 10 phải không.” Quách Vân Đình nói chuyện nhưng Lạc Thư vẫn không tỏ thái độ gì, tiếp tục chuyên tâm ăn kẹo cao su của mình. Khi Quách Vân Đình quát to lên khiến Lạc Thư thổi vỡ bong bóng kẹo cao su thì cậu mới chú ý đến cô.
“Không để ý đến cậu, tớ đi trước!” Vẫy vẫy tay, Quách Vân Đình rời đi.
“Cậu ấy tức giận.” Lý Duệ nhìn theo Quách Vân Đình, nhẹ giọng nói.
“Ừ, tớ biết, mặc kệ đi.” Lạc Thư vừa nhai kẹo cao su vừa nói, “Không phải giả vờ buồn khổ thì chính là cáu giận, ai thèm để ý chứ?” Từ sau sinh nhật, Quách Vân Đình có vẻ kì quái, Lạc Thư xem như là cô đến thời kì kinh nguyệt, không phải là thầm mến thất bại thôi sao, con gái phải kiên cường nha.
Lạc Thư trong lòng nghĩ như vậy nhưng đến khi về nhà vẫn gọi điện cho Quách Vân Đình, điện thoại lập tức có người bắt máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794592/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.