Lý Duệ không phải người thích nói chuyện, Quách Vân Đình vẫn rối rắm chuyện với Triệu Bân, bởi vậy mà bữa cơm của ba người trôi qua dị thường yên lặng. Lý Duệ vẫn nghĩ đây là chuyện bình thường, ngược lại đến khi hai người kia khôi phục tinh thần còn kinh ngạc há hốc mồm.
Sau khi ăn xong, Lý Duệ cẩn thận từ trong quyển sách ngữ văn lấy ra một chiếc lá phong đưa tới trước mặt Quách Vân Đình, cậu cúi đầu ngượng ngùng nói: “Này, đây là quà tớ đưa cho cậu, tớ không có gì hay ho đưa -”
Cậu còn chưa nói xong Quách Vân Đình đã hét chói tai lấy lá phong ra nhìn kĩ. Cũng khó trách Quá9ch Vân Đình như vậy, đến Lạc Thư cũng cảm thấy nó thật xinh đẹp, có thể thấy rõ đường gân lá, một mặt có một bài thơ được viết bằng bút lông, tinh tế nho nhỏ, lại xinh đẹp. Rất khó nghĩ tới học sinh hiện tại có thể viết được chữ xinh đẹp như vậy. ( kêu Tiểu Duệ Tử làm mình nghĩ ngay đến mấy bạn thái giám quá =))~)
Quách Vân Đình đắc ý lắc lắc món quà trước mặt Lạc Thư, vỗ lưng Lý Duệ:”Tiểu Duệ tử, cảm ơn!” Giọng nói ấy khiến Lạc Thư có chút ghét bỏ, nhưng Lý Duệ lại ngẩng đầu kinh ngạc nhìn, sau đó ngượng ngùng nở nụ cười.
“Đi thôi”. Lạc Thư dọn dẹp hộp cơm, bọn họ là đến trường trung học thực nghiệm, bởi vì biết Lý Duệ thực sự chăm chỉ học tập, bình thường sẽ không lãng phí thời gian, Lạc Thư cũng không hi vọng Lý Duệ đi cùng bởi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794590/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.