Bất quá , vẻ mặt điềm tĩnh của cậu lại khiến vài người cho rằng cậu đang không vui cho nên đã rất ý tứ mà rời đi.
Lâm Hàn "........" cậu nói gì làm họ giận sao?
Vốn dĩ theo kế hoạch là Lâm Lôi sẽ đưa cậu đi dạo chơi nhưng sau đó ông lại có công việc đột xuất không thể không quay về chủ tinh cầu.
Ông bày tỏ với Lâm Hàn lời xin lỗi tận đáy lòng ,nhưng cậu nào có trách cứ gì ông.
Giờ cậu còn sợ bị người khác bắt nạt hay sao? Còn chưa kể ba con dị thú của cậu còn ở đây kia mà.
Lâm Lôi tỏ vẻ đã hiểu nhưng vẫn nhắn nhủ một câu với cậu.
" Tiểu Hàn , cậu biết không ?
Vẻ mặt điềm tĩnh hiện tại không phù hợp với cậu .
Có thể cậu chưa biết , cường giả ngoài việc trở nên mạnh mẽ , giúp người yếu thế còn có một thú vui khác rất trong sáng.
Ta thấy điều này dùng trên người cậu là phù hợp nhất "
" Đó là cái gì ạ?"
" Đó chính là cậu của một năm về trước , là một cậu nhóc rất hồn nhiên và đáng yêu. Rất vui vẻ và vô hại "
" Đừng mang trên người gương mặt không hợp tuổi này của cậu. Ta và những bằng hữu của cậu rất thích một Lâm Hàn luôn yêu đời và hồn nhiên "
Sau đó ông nở một như cười thật sâu sa .
Lâm Hàn "........."
Cậu có nghe Lầm không ?
Lâm Lôi vỗ nhẹ lên vai cậu , một bức ảnh bỗng chốc xuất hiện giữa không trung.
Cậu nhận ra người đó chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603312/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.