Người đàn ông nọ mặt lạnh nhìn hai tên không tiếc mặt mũi đi lừa gạt một đứa nhỏ liền không nhịn nỗi quát
" Còn không mau cút " gương mặt góc cạnh không giận mà tự uy . Khí thế như thái sơn áp đỉnh khiến người khác bất giác run rẩy sợ hãi.
" Vâng vâng chúng tôi cút "
Hai tên thiếu gia thi nhau chạy trối chết như lâm đại địch.
Lâm Hàn chớp chớp mắt nhìn ông cười nói cảm ơn
" Cảm ơn Ngài đã giúp đỡ "
Người đàn ông thu lại nét mặt lãnh khốc gật đầu với cậu nói " Không cần khách sáo , ta chỉ vừa khéo đi đến đây mà thôi "
Nói rồi ông tiến lại chỗ hai tên kia ngồi ban nãy mà ngồi xuống . Ý tứ rất rõ ràng là ông sẽ ngồi đây , Sẵn cũng bảo vệ cho cậu.
Người đàn ông nhìn cậu một lượt rồi ngã lưng ra ghế nhàn nhạt nói
" Cậu tốt nhất không nên đến nơi này một mình , vừa rồi nếu không có ta thì hai con dị thú của cậu hoặc là bị thu mua với cái giá rẻ bèo , hoặc là trực tiếp bị cướp lấy . Tiểu tử , ta khuyên cậu đừng dại dột tin người lạ"
Lâm Hàn cảm kích tấm lòng của ông , đôi mắt đen trong sáng hơi cong lên nhìn ông rồi nở một nụ cười thật đáng yêu đúng kiểu của một tiểu hài tử
" Vâng , xin nghe lời ngài chỉ bảo. Cảm ơn ngài đã giúp đỡ. "
" Tốt "
Cho cậu một cái gật đầu xem như đáp lại rồi ông lại chăm chú nhìn sân đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603313/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.