Đây là lần thứ ba, Hạ Phong khóc. Lần đầu tiên là sau khi Hàn Lăng chết, cậu khóc vì dây dưa nhiều năm giữa hai người cuối cùng Hàn Lăng không có được cậu, cho dù chỉ là bạn bè; Lần thứ hai là cảnh quay cuối cùng cho [Phía bên kia Thiên Đường], cũng là vì Hàn Lăng. Lúc này, cậu vì Nhậm Mộ. Ôm lấy Nhậm Mộ, Hạ Phong dùng tay mình che đi vết thương trên đùi anh, cố gắng ngăn nó chảy máu…
Nhìn cảnh này, Tổ Ngạn Chi không biết phải dùng từ gì để hình dung cảm thụ của mình, trong nội tâm không ngừng bốc lên mùi vị xấu xí từng chút một ăn mòn tâm can của y. Cái này hẳn được gọi là hâm mộ đố kị hận a, thành phần gì cũng có….
Có lẽ Hạ Phong vĩnh viễn không biết, lần đầu tiên Tổ Ngạn Chi thấy cậu không phải tại studio mà là bãi đỗ xe của China Era Entertainment. Lúc ấy, Hạ Phong đi theo sau Bàng Tùng, Bàng Tùng một bên lải nhải một bên tìm kiếm chìa khóa xe. Lúc ấy, Tổ Ngạn Chi vừa xuống xe, nhìn thấy Hạ Phong cúi đầu chịu trận liền nở nụ cười. Y đã nghĩ, người nào xui xẻo khiến giám đốc Bàng coi trọng như vậy, từ nay về sau khó mà sống dễ chịu, động một chút lại đi sớm về khuya, mỗi ngày mỗi đêm không phải quay phim thì chính là ca hát…
Về sau, hai người cùng quay phim, quãng thời gian vô cùng vui vẻ. Nếu không phải phía bên cha xảy ra chuyện, nếu không phải do họ Thần gây ra, Tổ Ngạn Chi có lẽ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhu-thu-anh-de/3285579/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.