Sau một trận mưa to, bầu trời xanh thẳm, không khí trong vùng ngoại ô cũng trở nên tươi mát hơn trước. Không được bao lâu, khói thải từ khu công nghiệp bắt đầu nhả ra, rất nhanh đưa không khí trong vùng trở lại bình thường, bụi bặm khó chịu.
Hạ Phong bị trói trên ghế, miệng bịt kín, chỉ có hai mắt đảo tới đảo lui. Đường Kỉ Thiên di chuyển cậu đến khu công nghiệp, còn là trong một nhà máy lọc dầu. Nếu đấu súng trong này thật sự khó mà tránh thoát.
Trong này có phần kín gió, cộng thêm mùi dầu thô khiến người ta khó chịu. Canh giữ trước cửa sắt là vài tên lâu la, Hạ Phong không nhìn thấy bóng dáng Đường Kỉ Thiên. Cậu cọ xát hai tay bị trói đằng sau, hi vọng có thể vùng vẫy thoát chết. Thế nhưng cả buổi cũng không có chút tiến triển nào, ngược lại khiến cổ tay bị mài mòn.
Cửa sắt mở ra, Đường Kỉ Thiên đi vào. Thấy Hạ Phong đã tỉnh lại, hắn khẽ cười một chút. Đứng trước mặt Hạ Phong, khoanh tay, nhìn kĩ con mồi của mình, nụ cười lại càng sâu, nụ cười đặc trưng của người chiến thắng.
“Đều nhanh chết tôi khuyên cậu yên yên ổn ổn mà ngồi chờ, đừng giãy dụa vô ích nữa”.
Hạ Phong căm tức, trong nội tâm mang 18 đời tổ tông của hắn ra sỉ vả, chỉ kém không mang ghế nhảy dựng lên đạp hắn.
Đường Kỉ Thiên nhìn đồng hồ, vỗ vỗ má Hạ Phong: “Nhóc con, người quen cũ của mày đến rồi”. Lời còn chưa nói hết, cửa sắt đã mở ra. Xoay người, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhu-thu-anh-de/3285578/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.