Nói thật ra, Trầm Chương thực sự không hề muốn động thủ với họ Thần, thứ nhất là đắc tội với bọn họ bản thân không được chỗ tốt nào không nói, một khi khiến Thần Hi tức giận còn chịu không nổi; thứ hai, lão Tam nhà này với Nhậm Mộ có một chân với nhau, nếu bị thương ai, về sau cũng khó mà giải thích với con trai nhà mình. Cầm điện thoại, ông nhìn tới nhìn lui Thần Truy. Nhậm Như Tiệp này lúc cùng một chỗ với ông tạo ra biết bao áp lực, đến khi sinh con ra cũng gây áp lực với mình.
Báo ứng, đây đều là báo ứng của ông. Năm đó ông từ bỏ Nhậm Như Tiệp, đứa con trai Nhậm Mộ chính là báo ứng của ông. Một bó tuổi lớn rốt cục nhớ tới mình không có người thừa kế mới đem đứa nhỏ này ép về, vốn cho rằng nó có thể giữ khuôn phép, không nghĩ tới không có việc gì lại gây chuyện. Khiến ông tức giận là đứa con trai độc đinh này cuối cùng lại đi yêu nam nhân, ông tức giận tới mức nào cũng không thay đổi được…
Cuộc đời của Trầm Chương không khác gì hí kịch, so với nghe người hát hí trên đài càng rung động.
Trầm Chương phất phất tay, ra hiệu cho hơn mười người phía sau hành động, giằng co với trận doanh của Thần Truy.
Thần Truy là người thẳng tính, vừa thấy tình huống này liền không kiêng nể gì mà mắng: “Trầm Chương, lão già này! Hắn muốn làm gì?”
Đầu kia vang lên giọng của Thần Hi bình luận: “Không phải ông ta muốn làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhu-thu-anh-de/3285580/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.