Rốt cuộc Lăng Tú là người thế nào, cậu ta làm vậy rốt cuộc là có mục đích gì. Mọi người quen biết nhau lâu như vậy, thực ra đều nhận ra được bảy tám phần. Có điều, có một số chuyện Lăng Tú không tiện làm, mọi người cũng không tiện vạch trần. Dù sao mọi người cũng vừa nhận quà Lăng Tú tặng. Tục ngữ đã nói rồi, há miệng mắc quai. Cho dù mọi người biết rõ những tính toán của Lăng Tú nhưng nếu người trong cuộc im lặng không nói gì thì bọn họ cũng không cần lo chuyện bao đồng, đòi công bằng hộ người khác.
Hơn nữa, cho dù Lăng Tú làm việc ác nhưng cậu ta có cả một đống những logic để bao biện cho mình. Người bình thường cho dù nhìn thấu tâm tư của Lăng Tú nhưng chưa chắc đã có chứng cứ để chứng minh cậu ta cố tình làm vậy để làm hủy hoại thanh danh và các mối quan hệ của Cố Trầm. Tranh luận với Lăng Tú, rất khó để tìm ra mấu chốt, nói một câu trúng đích như Cố Trầm, nếu không cẩn thận sẽ bị Lăng Tú cắn ngược lại một miếng, tự biến mình thành người đa nghi, nghĩ nhiều.
Thử đổi vị trí, nếu bọn họ là Cố Trầm, đối đầu với một người như Lăng Tú, e rằng sẽ đều chịu thiệt.
Nghĩ như vậy, mọi người lại càng khâm phục Cố Trầm hơn. Tư duy logic, rõ ràng, câu chữ dùng để phản pháo lại vô cùng ngắn gọn và mạnh mẽ, cậu không tham gia câu lạc bộ hùng biện của trường đúng là đáng tiếc.
Các bạn học trong lớp hai mắt đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443654/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.