Chương trước
Chương sau
“Giá cổ phiếu của Lăng Thị giảm rồi!”

Hoắc Nguyên Khải nhìn đường giảm giá đột ngột của giá cổ phiếu trên màn hình máy tính, lắc đầu nói: “Không hiểu số phận Lăng Chính Đạo thế nào nữa, đứa con trai khó khăn lắm mới tìm lại được hóa ra là đứa thế này.”

“Nếu Tập đoàn Lăng Thị không nhanh chóng giải quyết khủng hoảng truyền thông, với cái chiều hướng này, giá cổ phiếu chắc chắn sẽ giảm sâu.”

Nói đến đây, Hoắc Nguyên Khải nhìn Hoắc Minh Chương đang im lặng không nói gì: “Gần đây con còn dính líu gì đến thằng con của nhà họ Lăng không đấy?”

Hoắc Minh Chương chau mày: “Chuyện của con, trong lòng con tự biết tính toán.”

Hoắc Nguyên Khải hừ một tiếng: “Vốn dĩ ba cũng không muốn quản lý con, nhưng đúng là phải nói mắt nhìn người của con đúng thật chẳng ra sao.”
Hoắc Minh Chương không nói gì.

Hoắc Nguyên Khải lại bấm vào phần hot search để xem bình luận của cư dân mạng, phát hiện ra có một số người đã dùng lời lẽ công kích đến công ty bách hóa dưới trướng của Tập đoàn Lăng Thị. Cũng không biết việc công kích này là hành động tự phát của cư dân mạng, hay là do đối thủ cạnh tranh thuê những người rảnh rỗi bình luận để điều khiển tiết tấu trên mạng, nhân cơ hội đó đục nước béo cò.

“Có lẽ lúc này bọn họ đang liên hệ với bên trang web để dìm hot search này xuống. Mà cũng không biết bộ phận truyền thông của Tập đoàn Lăng Thị đang làm gì nữa, không ngờ bọn họ lại để cho một hot search tiêu cực như vậy lan truyền như vậy.” Hoắc Nguyên Khải lắc đầu, không đánh giá cao năng lực giải quyết truyền thông của Tập đoàn Lăng Thị.
“Bộ phận truyền thông các cậu rốt cuộc có làm được không đây? Có một chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng xử lý không xong, công ty bỏ tiền thuê các cậu về là để ăn hại đấy à?”

Tập đoàn Lăng Thị lập tức mở một cuộc họp nội bộ khẩn cấp, chú hai của nhà họ Lăng cũng đang tức giận đùng đùng, chỉ trích việc bộ phận truyền thông bên dưới không hề có hành động gì.

“Thực ra chuyện này cũng không thể đổ hết lên đầu bộ phận truyền thông. Không ai có thể ngờ được, con trai lớn của Chủ tịch Lăng lại vì một chiếc đồng hồ vài triệu tệ mà làm ra chuyện mất mặt như vậy.” Một vị cổ đông từ từ nói: “Mọi chuyện xảy ra bất ngờ, nếu trách thì chỉ có thể trách khoảng thời gian gần đây Cố Trầm quá nổi tiếng trên mạng, chỉ cần là chuyện có liên quan đến cậu ta là đều thu hút sự chú ý của cư dân mạng.”
Nghe thấy cổ đông tập đoàn chỉ trích Lăng Tú, khuôn mặt của Chủ tịch Lăng sa sầm xuống: “Chuyện này đúng là Lăng Tú làm không tốt, tôi sẽ dạy dỗ nó cẩn thận.”

“Đúng là phải dạy dỗ lại cậu ta.” Vị cổ đông lên tiếng ban nãy hừ một tiếng: “Tôi nói không phải chứ, đứa con kia của ông làm việc trẻ con quá. Tôi có thể thông cảm là do cậu ta từ nhỏ không được lớn lên ở nhà họ Lăng, chưa được nhìn thấy những thứ tốt đẹp. Nhưng cũng không đến mức làm ra một trò cười như vậy trong lúc làm việc chứ. Mọi người cảm thấy cậu ta cùng nhau lớn lên với Cố Trầm, hai người chung sống với nhau 18 năm, ít nhiều cũng sẽ nể mặt nhau nên mới giao nhiệm vụ quan trọng là lôi kéo Cố Trầm cho cậu ta. Nhưng không ngờ cậu ta lại làm ra thứ chuyện mất mặt như vậy. Bây giờ bên ngoài mọi người đều cười cợt nói Tập đoàn Lăng Thị chúng ta là bọn lừa đảo. Những lời thế này nghe có lọt tai chút nào không?”
“Châm chọc một chút thì thôi đi, cùng lắm người ta cũng chỉ nói một câu trẻ con không hiểu biết, nhìn thấy đồ tốt không rời được khỏi mắt. Quan trọng là nội dung đã được lộ ra bên trong video đó, hiện giờ rất nhiều cư dân mạng đều đang tập trung đến phạm vi phá dỡ của khu vực phố cổ. Bên trên vốn dĩ đã không đồng ý quy hoạch lại phạm vi phá dỡ, hiện giờ chuyện này lại bị người dân chú ý đến như vậy, chúng ta có muốn hành động cũng khó.”

Nghe thấy những lời này, chủ tịch Tập đoàn Lăng Thị và những cổ đông khác đều cùng chau mày, sắc mặt của của tịch Lăng lại càng khó coi hơn.

Việc quy hoạch lại phạm vi dỡ bỏ của khu phố cổ liên quan đến việc mấy khu đất trong tay của Tập đoàn Lăng Thị có tăng giá được không, liên quan trực tiếp đến việc Tập đoàn Lăng Thị có chen chân được vào những doanh nghiệp bất động sản dẫn đầu thành phố A trong tương lai mấy năm tới không. Dự án lên tới chục tỷ thậm chí hàng trăm tỷ tệ. Cũng vì lúc đầu Tập đoàn Lăng Thị không có quan hệ tốt với những thành viên của phe phía tây, mọi chuyện vốn dĩ đã bị đẩy vào tình thế vô cùng khó khăn. Hiện giờ lại bị hành động của Lăng Tú làm cho khó hơn.
Chủ tịch Lăng có thể dự đoán được, nếu như cuối cùng dự án này thất bại, các cổ đông và thành viên của hội đồng quản trị nhất định sẽ đẩy trách nhiệm lên người Lăng Tú, thậm chí sẽ còn truy cứu trách nhiệm của người chủ tịch hội đồng quản trị là ông ta.

Mọi chuyện đã thành ra như vậy, bây giờ có mắng chửi thằng nghiệt tử kia cũng không có tác dụng gì. Chủ tịch Lăng nhìn quản lý bộ phận truyền thông: “Gỡ bài hot search xuống trước đi đã, khống chế không để cho dư luận tiếp tục bàn tán nữa, nhất là việc liên quan đến phạm vi quy hoạch khu phố cổ, tuyệt đối không để thông tin lan truyền nữa.”

Quản lý bộ phận truyền thông gật đầu liên tục, vẻ mặt trông khổ sở vô cùng. Chuyện dìm hot search xuống rất dễ làm, chỉ cần có tiền là được, nhưng thông tin đã lan truyền trên mạng, còn có những cư dân mạng tự phát lên tiếng tẩy chay công ty bách hóa dưới quyền của Tập đoàn Lăng Thị. Trong tình huống này còn phải dẫn dắt, khống chế dư luận, nhưng làm gì có chuyện dễ dàng khống chế như vậy.
Sắc mặt Chủ tịch Lăng đanh lại, trước đó ông ta đã ôm cả một bụng tức rồi, hiện giờ không thể kiềm nén được nữa: “Vì sao lại không khống chế được? Chút chuyện nhỏ này làm sao so được với khủng hoảng bán hàng của Tập đoàn Đại Chu? Vì sao đến chút chuyện nhỏ này mà anh cũng không khống chế được? Tôi bỏ tiền thuê anh về đây để anh ngồi không rồi nhận tiền sao?”

Quản lý bộ phận truyền thông ấp a ấp úng, không dám nói thêm câu nào.

Chú hai của nhà họ Lăng và Lăng Phi quay sang nhìn nhau, cố nén ý cười trong ánh mắt.

“Thằng Lăng Tú này đúng là còn vô dụng hơn những gì con nghĩ.” Sau khi cuộc họp kết thúc, ba con Lăng Phi về lại văn phòng làm việc, Lăng Phi vội vàng lên tiếng than thở: “Không ngờ nó lại có thể làm ra được chuyện khó tin như vậy, thể diện của bác cũng bị cậu ta làm cho mất sạch cả rồi.”
“Sao lại vô dụng? Lại có tác dụng quá ấy chứ?” Chú hai nhà họ Lăng cười rồi nói: “Việc thành không có mà hỏng việc lại có thừa, e rằng thằng nhóc đó sẽ làm liên lụy đến cả bác con, con cứ kiên nhẫn chờ đợi đi. Nếu chuyện này không được xử lý tốt, những cổ đông của tập đoàn và thành viên hội đồng quản trị làm sao có thể dễ dàng từ bỏ được.”

“Nhưng…” Lăng Phi do dự một lát: “Chuyện này cũng ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Tập đoàn Lăng Thị, con lo...”

“Có cái gì mà phải lo.” Chú hai nhà họ Lăng cắt ngang lời con trai: “Muốn thành việc lớn thì đừng câu nệ tiểu tiết. Giá cổ phiếu của Tập đoàn Lăng Thị giảm là do tạm thời chịu ảnh hưởng từ nguồn dư luận tiêu cực, cư dân mạng bị hành động của Lăng Tú là cho kích động. Hơn nữa đối thủ cạnh tranh của chúng ta cũng đục nước béo cò, cố gắng điều khiển dư luận mới khiến cư dân mạng tự phát có hành động quay lưng với chúng ta, nhưng chưa làm ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi chính đáng của người tiêu dùng nên bọn họ chỉ có thể ầm ĩ một khoảng thời gian rồi thôi. Sắp tới là kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5, chỉ cần Tập đoàn Lăng Thị làm một số hoạt động lớn để đẩy mạnh tiêu thụ trong dịp tuần lễ này, nhất định sẽ thu hút lại được người tiêu dùng.”
Trung Quốc có hơn 1,3 tỷ người, cũng chẳng có nhiều người ngày nào cũng lên mạng. Cho dù trên mạng có ồn ào ầm ĩ đến đâu đi chăng nữa thì bọn họ cũng không thể chống đỡ được trước một tờ voucher mua một trăm giảm một trăm. Chỉ cần đẩy lợi ích vào ví tiền của người tiêu dùng, sẽ chẳng ai rảnh rỗi đi đòi công bằng cho người khác trên mạng.

“Bác của con nghĩ nhiều quá nên trong lòng bị loạn. Chuyện này sớm muộn gì ông ấy cũng nghĩ đến. Đến tối nay khi về nhà ăn cơm, con phải nói chiến lược này cho bác con, đề nghị bác cả con đưa phương án này cho Lăng Tú, để cho Lăng Tú nói trước mặt các cổ đông và thành viên hội đồng quản trị.”

Lăng Phi nhíu mày: “Vì sao lại phải làm vậy ạ?”

“Đương nhiên là để bác trai và bác gái con nợ chúng ta một món ân tình rồi. Con đừng quên nhà bác cả con mới là cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Lăng Thị, những cổ đông khác cho dù ầm ĩ đến đâu thì cùng lắm cũng chỉ gây loạn một chút cho bác cả con thôi, không ảnh hưởng đến gân cốt của ông ấy.” Chú hai nhà họ Lăng nói chậm rãi: “Nhưng việc chúng ta đứng ngoài hóng chuyện đã quá rõ ràng, sẽ khiến bác trai và bác gái con nghi ngờ, đến lúc đó lợi bất cập hại.”
Lăng Phi lập tức hiểu ra, nhưng anh ta không cam tâm: “Khó khăn lắm mới đợi được đến khi Lăng Tú phạm sai lầm, chúng ta lại còn phải đi thu dọn tàn cuộc cho nó nữa.”

Chú hai nhà họ Lăng mỉm cười: “Con lo gì chứ, với tư chất và suy nghĩ của Lăng Tú, con còn sợ về sau nó sẽ không tiếp tục phạm sai lầm sao?”

Hơn nữa việc đẩy mạnh tiêu thụ để thu hút người tiêu dùng nếu do người khác nghĩ ra thì cũng chỉ là một kế hoạch bán hàng thường quy trong dịp tuần lễ vàng. Nhưng Lăng Tú vừa phạm một sai lầm lớn, làm cho giá cổ phiếu của tập đoàn sẽ giảm, thương hiệu của doanh nghiệp cũng mất giá, cậu ta nêu ra chuyện này liệu có khiến những cổ đông và thành viên hội đồng quản trị liên tưởng, cho rằng Lăng Tú đang dùng tài nguyên của tập đoàn để thu dọn tàn cục của mình hay không?
Những cổ đông và thành viên hội đồng quản trị đó có vui khi nhìn thấy điều này không? Cho dù biết rõ những kế hoạch này bắt buộc phải triển khai thì cũng oán trách Lăng Tú ít nhiều.

Con đê nghìn dặm vỡ tan tành chỉ vì một tổ mối, có rất nhiều lúc sự bất mãn cũng được tích lũy từng chút một như vậy.

Buổi tối hôm đó, ba con Lăng Phi về nhà ăn cơm. Trong lúc ăn cơm, Lăng Phi nhắc đến chuyện khuyến mãi để thúc đẩy bán hàng trong dịp tuần lễ hoàng kim trước mặt Chủ tịch Lăng và Lăng phu nhân, hơn nữa còn đề nghị để Lăng Tú ra mặt thúc đẩy phương án này. Quả nhiên Chủ tịch Lăng và Lăng phu nhân tán thành và rất khen ngợi phương án này.

“Tú Tú không hiểu gì cả, ở công ty phải nhờ cháu giúp đỡ nó nhiều.” Lăng phu nhân cảm thán: “Chỉ cần anh em con đồng lòng, Tập đoàn Lăng Thị nhất định sẽ càng ngày càng đi lên, việc kinh doanh cũng càng ngày càng thuận lợi.”
Chú hai nhà họ Lăng cười híp mắt: “Nó là anh họ của Tú Tú, lại ở công ty mấy năm lâu hơn Tú Tú, vốn dĩ cũng nên chăm sóc cho Tú Tú, cũng không có gì đáng nói cả.”

Lăng Phi mỉm cười nói: “Phương án này cũng là do nhân viên cấp dưới đưa lên cho cháu, sắp đến tuần lễ vàng 1.5 rồi, hoạt động khuyến mại để đẩy mạnh tiêu này hàng năm đều làm. Chỉ có điều năm nay phải làm lớn hơn một chút, cũng là để lấy lại được nhiều khách hàng hơn. Dù sao trong hai năm nay ở thành phố A cũng có không ít công ty bách hóa mới được thành lập, áp lực cạnh tranh cũng rất lớn.”

Lăng Phi dừng lại một chút rồi lại giải thích một chút: “Lúc ở cuộc họp, những cổ đông và thành viên hội đồng quản trị hung hăng như vậy, cháu đã định đưa ra phương án này ngay lúc đó rồi. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, nếu phương án này để Lăng Tú đưa ra thì sẽ càng thỏa đáng hơn, coi như lấy công chuộc tội.”
Nghe Lăng Phi quy việc đẩy mạnh bán hàng là do các công ty bách hóa càng ngày càng nhiều, áp lực cạnh tranh lớn chứ không phải là do Lăng Tú bị cư dân mạng chửi bới, quay lưng lại; lại còn nghe anh ta giải thích việc không nói đến phương án này trong cuộc họp là để cho Lăng Tú dùng nó lấy công chuộc tội, sắc mặt của Chủ tịch Lăng cũng dịu đi một chút. Những nghi hoặc và suy đoán còn chưa kịp xuất hiện đã biến mất. Khi nhìn về phía Lăng Tú, sắc mặt ông ta lại trở nên nghiêm túc: “Còn không biết cảm ơn anh họ của cậu đi. Việc tốt do cậu làm ra lại để cho anh họ của cậu đi thu dọn tàn cuộc giúp cậu.”

Lăng Tú bĩu môi không phục, nhưng lại không dám làm trái lại ý của Chủ tịch Lăng, đành cảm ơn Lăng Phi.

Lăng Phi thấy vậy cũng tươi cười đáp lạim, dáng vẻ vô cùng độ lượng.
Lăng Nhất Nhất nhìn sang, hừ một tiếng rồi nhìn Lăng Phi chê bai: “Anh phí công giúp anh ta rồi, nhưng người ta đâu có biết ơn.”

Lăng Phi cười nhưng không nói gì.

Lăng phu nhân hơi xấu hổ, bà đưa tay ra vỗ nhẹ lưng của Lăng Tú, rồi cười với Lăng Phi, nói: “Bác nhớ hai tháng nữa là đến sinh nhật của A Phi rồi đúng không? Bác nghe Nhất Nhất nói, Ferrari mới có một mẫu xe thể thao mới ra mắt, số lượng có hạn, trên cả thế giới chỉ có 200 chiếc thôi, bác đặt hàng cho cháu một chiếc nhé?”

Nghe Lăng phu nhân nói vậy, Lăng Tú lập tức nhìn sang, Lăng phu nhân cười rồi nói: “Con cũng có, con cũng có.”

Chủ tịch Lăng nhìn dáng vẻ không chút tiền đồ của Lăng Tú, không kìm được phải lắc đầu.

Bản thân gây ra họa nhưng cuối cùng cũng đã có cách giải quyết, lại có thêm quà mới, cuối cùng Lăng Tú cũng có thể yên tâm được, nhưng cậu ta vẫn không cam tâm khi bị cư dân mạng chửi bới như vậy. Cậu ta không kìm được, than phiền với Lăng phu nhân: “… Bọn họ không hề biết rất nhiều người trong nhà họ Cố đối xử với con không tốt chút nào, kể cả những người trong thôn đó, bọn họ chỉ biết nói xấu con thôi, trẻ con cũng đều bắt nạt con vì con không có ba mẹ, phải ăn nhờ ở đậu nhà họ Cố.”
Lăng phu nhân đau lòng, ôm lấy Lăng Tú: “Con yên tâm, mẹ sẽ không để ai bắt nạt con nữa đâu.”

Vậy nên buổi tối hôm đó, trên mạng bỗng nhiên có rất nhiều người đứng ra nói thay cho Lăng Tú.

“Mọi người chỉ biết tùy tiện chỉ trích Lăng Tú nhưng có biết Lăng Tú trong 18 năm được nhà họ Cố nhận nuôi đã gặp phải những chuyện gì không? Mấy người không biết cái gì cả, dựa vào đâu để tùy tiện chỉ trích Lăng Tú như vậy?”

“Tôi là bạn học tiểu học của Lăng Tú, tôi có thể làm chứng khi ở nhà họ Cố, Lăng Tú thường xuyên bị bắt nạt, rất nhiều đứa trẻ con không hiểu chuyện đều mắng cậu ấy là đồ con rơi không có ba mẹ. Cả mấy người cô trong nhà họ Cố cũng không thích Lăng Tú, mắng cậu ấy là đồ vô ơn, về sau nhất định không biết hiếu thảo với ba mẹ.”
“Tôi thấy Lăng Tú làm vậy cũng có thể tha thứ được. Cậu ấy ở nhà họ Cố vốn dĩ cũng không được đối xử tốt đẹp gì, khó khăn lắm mới tìm lại được ba mẹ của mình, còn chưa được sống trong tình thương mấy ngày, dựa vào đâu để bắt cậu ấy tặng cho Cố Trầm một món quà có giá mấy triệu tệ.”

Những người bình luận dạo do Lăng phu nhân thuê về tưởng rằng có thể dễ dàng dẫn dắt cộng đồng mạng, khiến mọi người thương cảm cho quá khứ của cậu ta, dù sao việc Lăng Tú bị nhà họ Cố bài xích cũng là sự thật. Nhưng không ngờ sau khi những bình luận dạo kia xuất hiện, càng dẫn đến những nghi ngờ của cư dân mạng.

“Đối xử với cậu ta không tốt mà cậu ta còn có thể thi vào Đại học A sao? Nếu vậy thì tôi cũng muốn có ba mẹ nuôi đối xử với tôi không tốt như vậy. Từ nhỏ tôi đã được sống bên cạnh ba mẹ ruột nhưng tôi cũng không thi được vào Đại học A.”
“Chuyện trẻ con đánh chửi nhau mà cũng mang ra để nói sao? Những đứa trẻ kia nói những câu đó đúng là không đúng nhưng ba mẹ của Cố Trầm đã từng mắng Lăng Tú như vậy chưa? Lại còn có kiểu giả vờ đáng thương, đổ hết những lời người khác nói lên đầu ba mẹ nuôi của mình nữa à? Chẳng lẽ mọi tội lỗi đều trách ba mẹ Cố Trầm đã nhận nuôi cậu ta sao?”

“Những chuyện khác không cần nói đến, chỉ nói mấy người cô trong nhà họ Cố mắng Lăng Tú là đồ vô ơn bội nghĩa, chẳng lẽ bọn họ mắng sai à? Nhìn những gì cậu ta làm đi, những gì cậu ta làm chính là những gì mà một kẻ vô ơn làm!”

Có một số sinh viên Đại học A không chịu nổi nữa, tung luôn video lúc trước quay trộm cảnh Cố Trầm và Lăng Tú cãi nhau trước cửa ký túc xá lên mạng. Trong video đó, Lăng Tú hùng hổ, đắc ý khoe khoang rằng ba mẹ nhà họ Cố đối xử với cậu ta tốt ra sao, lại còn đổ oan cho Cố Trầm vì chuyện này nên mới không ở nhà nữa, mới mùng hai Tết đã chạy về thành phố A, nói Cố Trầm ở trước mặt công tử của Tập đoàn Hoắc Thị chia rẽ quan hệ, khiến Tập đoàn Hoắc Thị đuổi việc Lăng Tú.
Khuôn mặt đắc ý của kẻ tiểu nhân, lúc nào cũng gây chuyện để bám lấy người khác của Lăng Tú lại khiến cư dân mạng vô cùng bất ngờ.

“Như vậy mà còn dám nói là ba mẹ Cố đối xử không tốt với cậu ta sao? Rõ ràng là quá tốt đấy?”

“Lấy lòng tốt với sự lương thiện của ba mẹ người khác ra làm con dao để đâm chính con ruột của nhà người ta. Nếu như ba mẹ của Cố Trầm nhìn thấy video này thì không biết sẽ buồn thế nào đây?”

“Đây đúng là vong ơn bạc nghĩa còn gì? Quá kinh tởm!”

“Nhìn mà buồn nôn luôn! Vì sao phải nhận nuôi loại người như vậy chứ? Con ruột của ba mẹ Cố bị đứa con này ức hϊếp đến mức như vậy rồi, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy đau lòng sao?”

Ở cuối đoạn video, người đăng lên video này còn cố tình chèn thêm một câu hỏi trên nền đen chữ trắng: “Đã ép con trai ruột của người ta đến mức mùng hai Tết không ở lại được nhà nữa mà còn dám nói nhà họ Cố đối xử với cậu không tốt? Cậu còn muốn ba mẹ nhà họ Cố đối xử tốt với cậu thế nào nữa đây? Đuổi Cố Trầm ra ngoài để giữ lại một mình đứa con nuôi như cậu sao?”
Có lẽ sức lan truyền cảm xúc của câu nói cuối cùng quá mạnh mẽ và chạm đến cảm xúc nhiều người, sau khi nhìn thấy dòng cuối cùng này, cư dân mạng lập tức bùng nổ.

“Tu hú chiếm tổ chim khách, có phải thành ngữ này không nhỉ?”

“Thực ra bản thân Lăng Tú rất đắc ý vì ba mẹ Cố Trầm đối xử với cậu ta tốt hơn, lại còn cảm thấy Cố Trầm vì chuyện này mà sẽ đố kỵ với cậu ta, đặt điều cho Cố Trầm vì chuyện này mà chạy đến trước mặt công tử của Tập đoàn Hoắc Thị để chia rẽ quan hệ? Sao bây giờ cậu ta lại không thừa nhận nữa? Lại còn đi khắp nơi để tỏ ra đáng thương? Tôi chỉ muốn hỏi rốt cuộc là nhà họ Cố đối xử với Lăng Tú không tốt hay là do cậu ta không lấy được phần lợi mà mình muốn nên cảm thấy người ta đối xử với cậu ta không tốt?”
“Nhất định là vế sau rồi.”

“Ghê tởm quá! Cố Trầm xuất sắc như vậy, ba mẹ Cố lại lương thiện như vậy, vì sao lại nhận nuôi một người vô ơn bội nghĩa, đáng kinh tởm như Lăng Tú thế?”

“Một bên vong ơn bội nghĩa, một bên nghĩ đủ mọi cách để lấy được món lợi khi di dời, đúng không hổ danh là người một nhà! Đỉnh của chóp!”

“So với chuyện này, chẳng lẽ chỉ có mình tôi tò mò về mối quan hệ của Lăng Tú và công tử Tập đoàn Hoắc Thị à? Vì sao Lăng Tú lại bị Tập đoàn Hoắc Thị đuổi việc, vì sao Lăng Tú lại phải chạy đến trước mặt Cố Trầm chất vấn xem cậu ấy có ở trước mặt công tử nhà họ Hoắc chia rẽ quan hệ không? Mọi người không cảm thấy mối quan hệ này rất phức tạp sao?”

“…”

“Má? Chẳng lẽ đây mới là chuyện động trời à!”

“Rốt cuộc là có chuyện gì thế? Có người nào thông não giúp tôi không?”
“Có gì mà phải thông não. Trước khi Lăng Tú được nhà họ Lăng nhận lại, cậu ta chính là tình nhân được Hoắc Minh Chương bao nuôi. Chuyện này hơn nửa sinh viên ở Đại học A đều biết rồi.”

“Vãi?”

“Vãi chưởng?”

“Vãi chưởng thế luôn?”

Lăng phu nhân không thể ngờ nổi, mình thuê mấy người bình luận dạo trên mạng là để dẫn dắt dư luận, để cư dân mạng không mắng chửi Lăng Tú nữa, nhưng không ngờ lại liên quan đến nhiều chuyện như vậy. Không những khiến cho hình ảnh của Tập đoàn Lăng Thị và người nhà họ Lăng trong mắt mọi người càng trở nên xấu hơn, thậm chí cộng đồng mạng còn biết được một chuyện không vẻ vang gì, rằng trước khi được nhà họ Lăng nhận lại, Lăng Tú đã được cậu con trai Tập đoàn Hoắc Thị bao nuôi.

Nhìn thấy những người trên mạng càng nói càng khó nghe, Lâm phu nhân không khỏi trách móc Lăng Tú, nếu không phải bản thân đứa trẻ này sống không biết trước biết sau thì bà ta cũng không đến mức càng làm càng sơ hở nhiều.
Phía bên kia, Chủ tịch Lăng vẫn gia tăng áp lực cho bộ phận truyền thông, để cấp dưới tăng ca, cố gắng nhanh hết sức để chuyến biến dư luận tiêu cực trên mạng. Nhưng không ngờ bên phía bộ phận truyền thông còn chưa tiến triển gì thì video quay trộm kia của Lăng Tú làm tâm trạng phẫn nộ của cư dân mạng lên đến đỉnh điểm. Thậm chí còn khiến nhà họ Lăng mang tiếng xấu.

Nhân viên của bộ phận truyền thông thở phào một hơi vì biết đã có người gánh họa cho chuyện ngày hôm nay. Mọi chuyện đã ầm ĩ thành như vậy, cho dù bọn họ có muốn giải quyết khủng hoảng truyền thông thì trong một thời gian ngắn, cơn sóng dư luận này cũng không thể dìm xuống được. Người mấu chốt gây nên tình trạng dư luận tiêu cực như vậy là vợ và con trai của Chủ tịch Lăng, cho dù ông ta muốn trút giận thì cũng không thể trút lên người bọn họ được.
So với tâm trạng mừng thầm của nhân viên, Chủ tịch Lăng tức giận không có chỗ trút. Ông ta không biết kiếp trước mình đã tạo nghiệp chướng gì mà lại sinh ra một đứa con vô dụng, không được một tích sự gì như Lăng Tú. Ông ta không thể nhẫn nhịn được nữa.

Nhưng so với Chủ tịch Lăng thì chủ tịch Hoắc Nguyên Khải càng không thể nhẫn nhịn được nữa.

Chủ tịch Hoắc thật sự không ngờ được, bản thân ông ta chỉ là người ngoài cuộc đứng xem náo nhiệt nhưng không ngờ lại bị một lý do vớ vẩn mà dính vào vòng xoáy dư luận này. Đứa con trai duy nhất của chủ tịch Tập đoàn Hoắc Thị, người duy nhất thừa kế Tập đoàn Hoắc Thị trong tương lai lại đi thích đàn ông. Chuyện này vừa được lộ ra, lập tức lan truyền nhanh chóng trên mạng. Giá cổ phiếu của Tập đoàn Hoắc Thị cũng vì thông tin tình ái này mà có xu hướng giảm sút.
Trong cơn tức giận, Hoắc Nguyên Khải lập tức gọi điện cho Chủ tịch Lăng, mắng ông ta một trận như tát nước.

Sau khi mắng xong, ông ta vẫn chưa hết giận, còn cảnh cáo Chủ tịch Lăng: “Quản lý cho tốt thằng con trai của ông đi, nếu không thì đừng trách tôi không nể mặt. Mặc dù thằng nhóc Minh Chương thích đàn ông nhưng người được nó bao nuôi lại là con trai của Lăng Chính Đạo ông. Chuyện này lan truyền đi thì người mất mặt không phải là nhà họ Hoắc chúng tôi đâu!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.