Vào buổi trưa ngày hôm sau, tại nhà ăn của trường Đại học A.
Tiếng chuông tan học vang lên, các sinh viên đại học A lao ra khỏi lớp rồi chạy đến nhà ăn, nhìn những chai tương gạch cua xếp chồng lên nhau trên cửa sổ, tò mò hỏi dì xới cơm: “Đây là cái gì ạ?”
“Không biết Cố Trầm chuyển đống tương gạch cua này từ đâu tới nữa. Tổng cộng có cả trăm chai, nói là miễn phí cho sinh viên dùng thử.” Dì xới cơm vừa trả lời câu hỏi của sinh viên vừa sử dụng kỹ năng lắc muôi xới cơm điêu luyện của mình.
“Cố Trầm đưa tới sao?”
“Miễn phí luôn à!”
Một số bạn học nghe thấy hai chữ “miễn phí”, hai mắt lập tức sáng lên. Không chần chờ gì nữa, một bạn học mở nắp lọ tương gạch cua ra, mùi dầu cua thơm ngon, béo ngậy lập tức lan tỏa ra.
“Mùi thơm quá.” Bạn học cầm tương gạch cua do dự một lát rồi trực tiếp đổ hai thìa lên cơm: “Tôi phải nếm thử mới được.”
“Tôi cũng muốn nếm thử. Cậu đừng đổ nhiều quá, để dành một ít cho mọi người với.”
Tổng cộng chỉ có một trăm chai, nhìn thì khá nhiều, nhưng sinh viên Đại học A thì còn nhiều hơn. Ai cũng tò mò không biết Cố Trầm mang về thứ gì.
Vì vậy, khi Cố Trầm và Trình Dật bước vào nhà ăn sau giờ học, những gì họ nhìn thấy là cảnh tượng rầm rộ của các sinh viên Đại học A vừa xới cơm vừa xếp hàng để lấy tương gạch cua.
Cả nhà ăn đều tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443634/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.