“Để tôi đưa cậu về trường học.” Đi ra khỏi quán cà phê, Chu Hiểu Đình nhìn dòng xe cộ rộn ràng nhộn nhịp, cất lời nói: “Bây giờ đang là giờ cao điểm tan làm, rất khó gọi xe. Xe bus và tàu điện ngầm thì càng khỏi phải nói, chật ních toàn là người.”
Cố Trầm nhìn dòng xe cộ uốn lượn dài dằng dặc, còn xen lẫn mấy chiếc taxi chở đầy khách trong dòng xe cộ, lặng lẽ thở dài một tiếng, xem ra chuyện thi lấy bằng lái xe là rất cấp bách.
“Cảm ơn, nhưng không cần phiền vậy đâu.” Chu Hiểu Đình nói cảm ơn với Chu Hiểu Đình, nói với Mạc Phi: “Anh về báo một tiếng với nhóm của anh đi, buổi tối chúng ta gặp mặt ở Đại học A.”
Mạc Phi gật đầu. Nhìn Chu Hiểu Đình một cái, thăm dò hỏi: “Vậy tôi đưa cậu về nhé?”
“Không cần đâu.” Cố Trầm lắc đầu: “Tôi không về trường.”
Chu Hiểu Đình lập tức tiếp lời: “Vậy cậu đi đâu, tôi đưa cậu đi được hết.”
Mạc Phi chớp mắt. Thực ra anh ta muốn nói anh ta cũng có thể đưa Cố Trầm đi. Tiếc là Chu Hiểu Đình đã cướp mời trước. Nhìn dáng vẻ nôn nóng của Chu Hiểu Đình, Mạc Phi cũng không biết vì sao tự dưng lại nhớ lại lúc nãy khi ở trong quán cà phê, Phan Hạo Dương nói câu câu vớ vẩn là “cô Chu vì cậu trai trẻ là Cố Trầm nên mới từ chối ông chú già như anh ta”.
Mạc Phi vô thức lắc đầu, hoàn hồn lại cười nói: “Vậy tối chúng ta gặp mặt.”
Đèn neon bên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443611/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.