Đường Phẩm Hạ ngồi cạnh Tần Mậu, vẫn rất im lặng mà ăn cơm.
Tần Mậu thừa dịp trong lúc mọi người thảo luận nhiệt tình, dò hỏi y: “Sao lại ăn ít như vậy.”
Trước đây sức ăn của Đường Phẩm Hạ rất lớn, không lý nào lớn lên lại nhã nhặn như vậy, Tần Mậu nghĩ chắc là đồ ăn không hợp khẩu vị.
Đường Phẩm Hạ liếc cậu một cái: “Không muốn ăn.”
“…”
Tần Mậu dừng một chút, hỏi y: “Vậy em muốn ăn gì?”
Đường Phẩm Hạ nghiêng đầu suy nghĩ muốn một lúc: “Tôi muốn ăn trứng chần với đường.”
Tần Mậu lập tức ngẩng đầu nhìn y.
Đường Phẩm Hạ đặt hai tay ở trên bàn, nhìn lại cậu.
Lòng Tần Mậu lập tức mềm nhũn.
Có một lần toàn bộ Đường gia đi du lịch, để hai đứa trẻ ở nhà, giao cho người hầu chăm sóc. Cũng vào chiều tối hôm đó gia đình nữ đầu bếp xảy ra chuyện, Đường Phẩm Hạ chơi game xong xuống lầu, xông vào thư phòng, ngã phịch một cái xuống sofa, nói y đói bụng. Tần Mậu không có cách nào, đành phải vào bếp chần trứng với đường cho y.
Đó là lần đầu tiên Tần Mậu nấu ăn, tuy trứng chần không quá ngon, mùi vị cũng bình thường, nhưng Đường Phẩm Hạ lại ăn hết không chừa.
Sau này chỉ cần có cơ hội, Đường Phẩm Hạ đều đòi cậu chần trứng cho y, cho tới mấy năm nay, tài nấu ăn của Tần Mậu cũng tạm ổn, chỉ có chần trứng coi như là giỏi.
Tần Mậu trầm mặc, cười rồi xoa đầu y: “Có thời gian sẽ nấu cho em.”
Đường Phẩm Hạ ghét bỏ mà tránh tay cậu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/184364/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.