Hai thằng nhỏ bị bắt đi ôn bài, giả vờ giả vịt ngồi trước bàn học, sau đó ngó nghiêng ba mẹ trong phòng tắm.
“Ba ơi, con gấu nhỏ kia vứt đi, đúng, cái con kia kìa, vứt đi. Mua con mới.” Thiện Sơ tốt bụng mà nhắc nhở ba đang do dự.
Thiện Diệu nhíu mày: “Nhìn 2 đứa trong 1 ngày mà bày bao nhiêu rác đây này. Vỏ đồ ăn vặt chất cả 1 thùng rác. Ai cho 2 đứa bây ăn vặt, Tiểu Sơ, đem đồ ăn vặt giấu chỗ nào rồi?”
“Ăn hết rồi ạ .” Thiện Sơ vội trả lời. Trước vẫn luôn là Phục Kỳ quét dọn phòng 2 đứa nó, học hành bị quản nghiêm nhưng về phần đồ ăn vặt, chỉ cần Thiện Sơ đem phần lớn bảo là cho Phục Thần ăn, lúc ăn cơm cũng phải ăn nhiều 1 chút thì Phục Kỳ sẽ không quản, bọn nó không nghĩ tới đột nhiên lại đổi thành Thiện Diệu sang quét dọn.
Thiện Diệu trừng mắt nhìn Thiện Sơ, Thiện Sơ cũng trừng lại. Phục Thần đứng một bên kéo kéo áo Thiện Sơ, làm bộ hỏi bài tập, dời đi lực chú ý của Thiện Sơ.
Từ dưới giường tìm ra rất nhiều đôi giày, cơ hồ có hơn bảy tám đôi. Tính Thiện Diệu sạch sẽ, vốn là tuyệt đối sẽ không chú ý tới gầm giường, chẳng qua lúc hắn hút bụi, đột nhiên nhìn thấy 1 cái gầy cũ của mình dưới gầm giường. Nói là cũ, chẳng qua là mới đi đực vài ngày, hắn co đôi khác thích hơn nên vứt xó.
Thiện Diệu ngồi xổm xuống, moi hết đồ trong gầm giường ra, kết quả lập tức tìm được bảy tám đôi giày, phần lớn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-theo-bao-tu-dau-ac-phu/1215771/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.