Buổi sáng lớp 1, 3, 5 có kì thi, cần dùng phòng học, Thiện Sơ không cần đi học, đưa Tiểu Thần tới trường, Thiện Diệu liền lập tức lái xe trở về nhà. Trên đường, gọi điện thoại thúc giục bác sĩ Thường nhanh chóng trở về.
“Chờ nhé, bác sĩ tới liền.” Thiện Diệu nhẹ nhàng ôm lấy Phục Kỳ, để Thiện Sơ đi mở cửa. Thiện Sơ thấy Phục Kỳ không thoải mái, cũng nghe lời, chạy chậm đi mở cửa.
“Tôi không phải rất khó chịu, cũng không đau lắm.” Nếu không phải lo lắng đứa nhỏ trong bụng có vấn đề gì, Phục Kỳ vịt chết không sợ nước sôi còn lâu mới muốn gặp bác sĩ.
Thiện Diệu thấp giọng trách mắng: “Hơi đau thì không phải đau? Em không đau, chẳng lẽ tôi lại không đau lòng? Bản thân mình còn không biết tự yêu quý, huống chi trong bụng em còn có 1 sinh mệnh nhỏ nữa.”
Phục Kỳ tựa vào hõm vai mềm mại, hai tay ôm Thiện Diệu, từ từ nhắm hai mắt cảm thụ cơn đau bên bụng trái. Đó là do đứa nhỏ trong bụng đang nghịch ngợm sao? Bây giờ mới chỉ to hơn cái đầu đinh mà đã có thể sánh bằng lúc mang thai Tiểu Sơ cùng Tiểu Thần, náo loạn ầm ĩ.
“Mẹ, uống nước ấm.” Thiện Sơ từ cửa đã kêu to.
“Cẩn thận phỏng tay.” Phục Kỳ sốt ruột mà ngồi xuống.
Thiện Diệu thấy thế, vội đi tới cửa nhận cái cốc, kéo tay Tiểu Sơ nhìn một cái, quay đầu cười nói với Phục Kỳ: “Không có việc gì.” Rồi nói với Tiểu Sơ: “Về sau rót nước không thể rót đầy như thế, hơn nửa cốc là được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-theo-bao-tu-dau-ac-phu/1215772/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.