Viên lão bản ra khỏi biệt trang Đường gia, dùng tay áo chấm chấm mồ hôi trên trán, hôm nay nóng quá a, lại vừa phải chịu kinh hách nữa. Hắn quả thật được ủy thác trọng trách, chẳng qua có hơi áp lực, hơn nữa nghĩ tới thái độ lãnh đạm mới vừa rồi của Đường tứ gia, hoàn toàn không thể ngờ có chuyện như vậy.
Viên lão bản nghĩ thì nghĩ, nhưng vẫn nhanh chóng bước đi, xoay người ngồi vào kiệu, tiểu tư đi theo hỏi: “Lão gia, bây giờ về nhà sao?”
Viên lão bản nói: “Không về, đi Trần gia ở ngoại thành một chuyến.”
“Dạ.”
Tiểu tư ứng thanh, sai kiệu phu khởi kiệu, nâng đến Trần gia ở ngoại thành.
Viên lão bản ngồi trong kiệu, cả đường đều suy nghĩ lời nói của Đường Kính, không biết y rốt cuộc có ý gì, nhưng lại không dám suy nghĩ sâu xa, sợ hiểu sai ý, ngược lại tự bê đá đập chân mình, chỉ cần làm tốt chuyện y phân phó là được.
Trần gia cũng có một biệt viện ở trong thành, biệt viện ngoại thành tương đối xa xôi, nhưng phong rất cảnh đẹp. Trần Trọng Ân lúc hưng trí sẽ đến đó ở vài ngày. Sau đó lúc cha mẹ Trần Xu qua đời, Trần Trọng Ân theo di ngôn chăm sóc Trần Xu, để Trần Xu ở lại biệt viện ngoại thành.
Đi một hồi lâu mới tới nới, Viên lão bản sai người hạ kiệu, bởi vì chuyện tình gấp gáp, cũng không có bái thiếp, đành phải nhờ hạ nhân trông cửa đi vào bẩm báo, nói Viên lão bản ở trong thành đến bái kiến.
Hạ nhân nói: “Lão gia nhà ta xuất môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-tu/1215231/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.