Thạch Lựu vội vàng bước lên phía trước đỡ lấy chủ tử, cả kinh nói: “Tiểu thư đây là làm sao vậy.” Quay đầu vội vội vàng vàng phân phó thị tỳ truyền y quan, lại bị Cố Sanh nâng tay ngăn lại.
Cung cong lưng, một tay che trêи bụng, lại nôn khan vài lần, suy yếu phất tay, để người mang thức ăn đi, đứng bên cửa sổ hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng hòa hoãn một chút, chậm rãi trở lại trước bàn trang điểm, phân phó thị tỳ tiếp tục cài trâm cho nàng.
Thạch Lựu vẻ mặt lo âu: “Chủ tử vẫn chưa dùng điểm tâm, có cần đổi những món khác không, khó có được thánh thượng chấp thuận ngài thăm điện hạ một lần, đừng để chậm trễ.”
Thạch Lựu vẫn lo lắng, đuổi ra cửa, muốn kiểm tra món ăn vừa rồi có sai sót gì không.
Vừa vào thiện phòng, đầu bếp sợ đến run rẩy, suýt nữa quỳ trước mặt Thạch Lựu.
Thạch Lựu để cho bọn họ thối lui, tự mình tiến lên tỉ mỉ ngủi từng món một, rất thơm, không có vấn đề.
Vậy thực sự là quái lạ, mỗi ngày điểm tâm đều là chiếu theo sở thích của vương phi luân phiên chế biến, chủ tử hôm nay thế nào lại có phản ứng bài xích như vậy?
Thạch Lựu không công phu suy xét, chỉ đành phân phó người đến kiểm tra điểm tâm, còn bản thân vội vã trở về trong tiểu viện.
Cố Sanh lúc này đã trang điểm hoàn tất, quay đầu phân phó hạ nhân, mang theo hành lý đã chuẩn bị xong trước đó.
Hành lý nhồi đầy ba thùng xe, y hài nến các nhu yếu phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/1514075/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.