Mặc kệ bọn họ có phải hoa mắt hay không, nhưng Hạ Thiên Tịch đánh trúng Lăng nguyên soái là sự thật.
Có thể công kích đến Lăng nguyên soái, ở đây người không ít, rất nhiều người tự nhận là bọn họ không có bản lĩnh này, thậm chí còn có người hoài nghi, có phải Lăng nguyên soái cố ý trúng đòn?
Nếu chỉ vì một chiêu này liền có không ít người hoài nghi Lăng nguyên soái cố ý nhường đường, như vậy kế tiếp sau khi Hạ Thiên Tịch vẫn như cũ có thể tiếp được không ít chiêu của Lăng nguyên soái, liền không còn ai hoài nghi đây là Lăng nguyên soái cố ý nhường đường.
Vì bọn họ tự nhận thấy bản thân căn bản vô pháp đối chiến thời gian dài như vậy với Lăng nguyên soái.
Tuy Hạ Thiên Tịch đã rất lợi hại, nhưng dù sao người đối chiến với y cũng là Lăng nguyên soái, sau khi đánh một hồi thống thống khoái khoái với Lăng Nghị, hai bên mới dừng tay, mà Hạ Thiên Tịch cũng không bại đến khó xem, cho dù cuối cùng y bại bởi Lăng Nghị, cũng làm Lăng Nghị ăn mấy cái khổ.
"Ha ha...... Không tồi, con dâu của ta chính là giỏi, ha ha......" Lăng Nghị một bên vui vẻ cười lớn một bên khích lệ Hạ Thiên Tịch.
Vừa mới kết thúc một hồi chiến đấu,Hạ Thiên Tịch cả người đều là mồ hôi, nghe Lăng Nghị một câu con dâu khích lệ, Hạ Thiên Tịch yên lặng nuốt vào một búng máu, cái nghẹn khuất này y sớm muộn sẽ đòi lại trên người Lăng Thần, ai bảo bọn họ là cha con chứ!
Ở Lăng gia hết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342874/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.