Trạm Lục Hành nhả một hơi khói dài, ném điếu thuốc xuống đất rồi dùng chân dí tắt, lạnh lùng nói:
“Cô bẩm thích bài viết của hắn.”
Giang Ly sững người.
Anh nhìn thẳng vào cô
“Cô cũng nghĩ rằng tôi đáng bị thế này, đúng không?”
Giang Ly im lặng một lúc, rồi nhẹ giọng khuyên:
“Chúng ta đến gặp Mộc Trạch nói chuyện đi
Trạm Lục Hành cười nhạt, pha chút chế giễu:
“Sao? Hắn dụ dỗ vợ tôi, giờ tôi còn phải cầu xin hắn, để hắn đắc ý đến tận trời à?”
Giang Ly ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
“Anh đừng nghĩ vậy. Anh là tổng giám đốc của COT, mọi việc phải lấy công ty làm trọng. Đừng để thù oán cá nhân làm tổn hại đến lợi ích chung. Giải quyết vấn đề cần lý trí, đừng để cảm xúc chi phối.”
Anh bị cô lên mặt dạy dỗ?
Trạm Lục Hành bật cười khinh miệt:
“Cô dạy tôi?”
Giang Ly bực mình trước thái độ khinh thường của anh, đáp không chút khách khí:
“Thì sao? Tôi còn từng đánh anh đấy”
Trạm Lục Hành á khẩu không nói được gì.
Giang Ly tiếp tục:
“Trưởng thành lên chút đi, đừng mãi trẻ con nữa. Đừng hành xử như Giang Thần”
Cô bảo anh trưởng thành hơn?
Trạm Lục Hành há hốc miệng, không tin nổi vào tai mình, rồi bật cười khô khan.
Cười cái gì chứ.
Giang Ly chẳng buồn để ý đến anh, chỉ nói thêm:
“Anh tự suy nghĩ đi. Công ty tốt như vậy, đóng cửa thì thật đáng tiếc.
Nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3743962/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.