Khi Giang Ly tỉnh lại lần nữa, trời đã về đêm.
Khác với tình trạng ban chiều, cô cảm thấy cơ thể mình dần hồi phục sức lực.
Cơm mẹ mang đến, cô cũng đã có cảm giác thèm ăn, sắc mặt dần hồng hào hơn.
Giang Ly mỉm cười trò chuyện với mọi người, nhưng ánh mắt lại luôn len lỏi qua đám đông như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Trạm Lục Hành, đến giờ vẫn chưa xuất hiện.
Mẹ cô và Tiểu Tiểu muốn ở lại chăm cô qua đêm, nhưng Giang Ly kiên quyết không đồng ý, tìm cách đẩy họ về nhà.
“Đã có hộ lý chăm sóc rồi, không cần thiết ở lại. Con cảm thấy khỏe hơn nhiều rồi, chỉ là viêm phổi nhẹ, không sao đâu.”
Dù cố gắng thuyết phục, mọi người cũng không nói gì thêm.
Khi tất cả rời khỏi, nụ cười trên mặt Giang Ly cũng biến mất ngay lập tức.
Vừa nằm xuống, Giang Ly đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô ngồi dậy, thấy Tiểu Tiểu bước vào.
“Sao cậu lại quay lại đây?” Giang Ly lập tức nở
Tiểu Tiểu cắn môi, ngập ngừng:
“Cậu đang bệnh, tớ không nên nói chuyện này, nhưng tớ thật sự không nhịn được.
“Chuyện gì?”
“Lưu Nhã Kỳ cũng đang nằm viện, cùng tầng với cậu.”
"Ô?"
“Trạm Lục Hành ở bên cô ta cả buổi chiều, giờ vẫn chưa đi.”
Trái tim Giang Ly như thắt lại, bàn tay phải run rẩy không kiểm soát. Cô nhanh chóng dùng tay trái nắm lấy, giấu vào trong chăn.
“Cậu biết ai đã cứu cậu không? Là anh trai tớ đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3741519/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.