Ngày hôm sau, mẹ của Giang Ly, Bạch Tiểu Tiểu, và Bạch Mộc Trạch đến thăm cô.
Đôi mắt của Giang Ly sưng đỏ như quả hạch đào, nhưng cô vẫn cố gắng giữ giọng điệu vui vẻ, cười nói cùng họ.
Bạch Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh đó mà lòng quặn thắt, suýt nữa thì bật khóc. Cô quá hiểu Giang Ly, chắc chắn đêm qua cô ấy đã âm thầm khóc rất nhiều.
Bạch Mộc Trạch thấy Giang Ly cố tỏ ra vui vẻ, nhiều lần định mở miệng nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Nếu Giang Ly không muốn người khác khơi lại vết thương lòng, anh đành để cho cô chút không gian riêng tư.
“À, mình phải nhanh chóng dặn Giang Thần và Kỳ Chính cẩn thận với Minh Quản và đám người của hắn ở công ty, đừng để họ nhân lúc mình vắng mặt mà giở trò."
Nói xong, Giang Ly liền lấy điện thoại ra gọi cho Giang Thần.
“Cậu đang bệnh, đừng lo lắng về công việc nữa mà.."
Bạch Tiểu Tiểu còn chưa kịp nói hết câu thì mẹ của Giang Ly đã nhẹ nhàng kéo tay cô, lắc đầu ra hiệu đừng làm phiền. Công việc có thể giúp Giang Ly phân tán sự chú ý, biết đâu lại tốt cho cô.
Mọi người xung quanh đều âm thầm quan tâm đến Giang Ly, ngoại trừ người chồng trên danh nghĩa của cô.
Ba ngày sau, Giang Ly xuất viện.
Mẹ của Giang Ly cùng cô xuống lầu, đột nhiên nhớ ra còn một chút thủ tục chưa xử lý xong. "Mẹ đi một lát rồi quay lại ngay, con đợi mẹ ở đây nhé."
“Dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3741520/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.