Bạch Mộc Trạch không hiểu vì sao Giang Ly lại đau buồn đến vậy.
Anh vừa đỡ cô vừa lấy điện thoại ra:
"Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh sẽ kiểm tra lại vị trí của Giang Thần."
Anh mở màn hình, tiếp tục sử dụng ứng dụng định vị để tìm vị trí của Giang Thần.
Giang Ly ánh mắt mông lung nhìn ra mặt sông, đột nhiên thấy một chấm đen nhỏ đang trôi theo dòng.
Cô lập tức cảng thẳng, nhìn chăm chăm vào nó. Cái đầu đen đen, lờm chờm ấy... chẳng phải là Giang Thần thì là ai?!
"Giang Thần!"
Giang Ly hét lên một tiếng, lao thẳng xuống sông, cố gắng bơi về phía chấm đen đó.
"Giang Ly!"
Bạch Mộc Trạch không kịp nghĩ nhiều, ném điện thoại xuống rồi cũng lao xuống sông, bơi theo cô.
Giang Ly chỉ biết bơi ếch cơ bản, nhưng trước sức mạnh của dòng sông lớn, cô nhanh chóng bị cuốn trôi.
Cô vùng vẫy, cố gắng ngoi lên.
Bạch Mộc Trạch bơi đến gần, theo tư thế cứu hộ tiêu chuẩn, một tay ôm lấy cô cô, nửa người, bơi ngược lại về phía bờ.
Giang Ly lúc này đầu óc trống rỗng, bản năng sinh tồn khiến cô không ngừng bám víu lấy Bạch Mộc Trạch.
Bạch Mộc Trạch dần cảm thấy kiệt sức. Anh nhắm mắt, dồn hết sức còn lại để kéo Giang Ly về phía bờ.
Đúng lúc này, một khúc gỗ khô lớn trôi đến, đập mạnh vào lưng anh, làm cánh tay anh lỏng ra.
Giang Ly ngay lập tức bị dòng nước cuốn đi.
"Giang Ly!" Bạch Mộc Trạch gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3740959/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.