Bước vào thang máy, Giang Ly lập tức đầy Trạm Lục Hành ra, giữ khoảng cách một mét, gương mặt lạnh lùng, ánh mặt xa cách.
Trạm Lục Hành híp mắt nhìn cô, trong lòng thầm nghĩ: Sao thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, lại muốn giờ trò gì nữa đây?
Khi vào văn phòng, Giang Ly thẳng thừng đi đến ghế đối diện bàn làm việc, ngồi xuống với dáng vẻ nghiêm túc như đang giải quyết công việc.
Trạm Lục Hành ban đầu định đi đến ghế sofa, nhưng lại đổi ý quay về, ngồi xuống chiếc ghế chủ tịch, ánh mắt nhướng lên nhìn cô.
“Sao đột nhiên lại đến tìm tôi? Lâu lắm rồi em không đến, đúng không?"
Tôi không đến để ôn chuyện với anh!
Giang Ly ngồi thẳng dậy, giọng nói lạnh lùng:
“Tổng giám đốc Trạm, tôi đến tim anh vì anh chặn số của tôi. Nếu không phải
vì chuyện này, tôi cũng chẳng đến đây làm gì."
“Ồ, vậy à, tôi quên mất rồi.” Trạm Lục Hành nhếch môi cười nhẹ.
“Vậy tôi vào chuyện chính luôn. Thứ nhất, anh hãy trả giấy tờ của tôi lại"
“Giấy tờ gì cơ?"
Đừng có mà giả ngốc! Không phải anh ra lệnh thì quản gia Lý dám tự tiện động vào đồ của tôi chắc?
Giang Ly mỉa mai, tiếp tục “diễn”:
“Là các giấy tờ như giấy kết hôn, những thứ cần thiết để làm thủ tục ly hôn.
Trạm Lục Hành im lặng, chỉ nhếch môi cười nhẹ như không.
Giang Ly hít sâu, nói tiếp:
“Thứ hai, anh đìm lợi dụng cơ hội mà giờ trò với tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3740543/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.