Trạm Lục Hành nghe Giang Ly thở dài, có ý trêu cô:
“Sao vậy? Chưa hài lòng à?”
Nói rồi, anh lại vỗ nhẹ vào eo cô một cái.
Giang Ly lập tức gạt tay anh ra, giọng đầy bất mãn:
“Đương nhiên là không rồi! Đừng động vào tôi nữa.”
Cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặt trời đã lơ lửng giữa trời, cô chẳng biết bây giờ là mấy giờ nữa.
“Để tôi gọi người mang đồ ăn lên”
Nói rồi, Trạm Lục Hành lấy điện thoại gọi đi.
Giang Ly không đáp, đầu óc trống rỗng, ánh mắt chăm chăm vào khoảng không trước mặt.
“Chúng ta thế này tính là gì? Ngoại tình sao?”
“Vớ vẩn, chúng ta là vợ chồng hợp pháp.
“Vợ chồng hợp pháp?”
Tờ giấy chứng nhận kết hôn đó, ngoài việc trói chân cô và khiến cô không thể
ly hôn, thì có ý nghĩa gì với anh ta? Anh bên ngoài chưa bao giờ ngừng dính dáng tới phụ nữ, lại còn chuẩn bị sống chung với Lưu Nhã Kỳ.
Giang Ly khẽ thở dài:
“Trạm tổng, nhu cầu của anh được thỏa mãn rồi. Vậy bây giờ có thể trả lại giấy tờ cho tôi chưa?”
“Em thật sự cố chấp nhỉ.”
“Nói phải giữ lời”
“Sau này ngoan ngoãn một chút. Nếu tôi vui vẻ, sẽ cân nhắc. Tool
Cô biết ngay anh sẽ nói vậy. Lúc này cô chẳng còn hơi sức mà tranh cãi với anh, chỉ cảm thấy mệt mỏi, muốn ngủ một giấc.
Tiếng gõ cửa vang lên, chắc là đồ ăn được mang tới.
“Mời vào.”
Lưu Nhã Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3740544/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.