Không lẽ thật sự là Trạm Lục Hành đã đưa mình đến bệnh viện?
Không thể nào! Anh ta chưa bao giờ quan tâm đến sống chết của mình.
Ánh mắt Trạm Lục Hành lộ vẻ khó chịu khi Giang Ly vừa tỉnh dậy đã tìm Bạch Mộc Trạch.
Anh thô bạo kéo cô ngồi dậy, nhét thêm một chiếc gối sau lưng.
Giang Ly nhíu mày, khó chịu với động tác cứng nhắc của anh. Đã không muốn chăm sóc mình thì ở đây làm gì cơ chứ?
"Trạm tổng, anh bận thì cứ đi làm việc của anh. Không cần phải ở đây."
Như thể không nghe thấy, anh lạnh nhạt nói:
"Sau này đừng có ăn bánh mì rẻ tiền với sữa hết hạn nữa. Chăm sóc cơ thể đàng hoàng vào, đừng có động một tí là..."
"Cơ thể tôi thế nào tôi tự biết. Không cần anh lo lắng."
"Đừng cãi đi. Sau này tôi sẽ cử vài người giúp việc đến chỗ cô."
"Không cần, tôi tự tìm được!"
Trạm Lục Hành không nói thêm gì, thói quen đưa tay lấy thuốc nhưng lại khựng lại giữa chừng, rồi nhét lại vào túi.
"Trạm tổng, anh không cần làm vậy đâu. Chúng ta... hãy đường ai nấy đi cho nhẹ nhàng. Tôi sẽ tìm luật sư nộp đơn ly hôn ngay. Anh cũng nên chuẩn bị đi."
Đôi mắt Trạm Lục Hành khẽ nheo lại, hộp thuốc trên tay bị anh bóp nát thành một đống vụn.
"Giang Ly, cô đang nghiêm túc đấy à?"
"Tôi đã luôn muốn ly hôn. Là anh kéo dài đến bây giờ."
Anh cười nhạt:
"Vậy nên cô cho người theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3739076/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.