“Không sao.” Trạm Lục Hành quay đầu tránh ánh mắt của cô, không muốn đối diện.
Giang Ly bĩu môi, "Tôi cũng chẳng thèm nhìn anh làm gì"
Nhận lấy món quà từ tay mẹ chồng, Giang Ly chào tạm biệt mọi người trong nhà họ Trạm, rồi cùng Trạm Lục Hành lên xe.
Cô cài dây an toàn, ngẩng đầu lên thì phát hiện Trạm Lục Hành có vẻ không ổn, hơi thở dồn dập, gương mặt ửng đỏ lạ thường.
“Anh thật sự không sao chứ?"
“Không sao.”
Trạm Lục Hành châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi, sau đó mạnh tay vào số, đạp ga. Chiếc xe lăn chưa được vài vòng, anh đột ngột phanh gấp, xe dừng khựng lại.
Giang Ly bị cú phanh bất ngờ làm cổ khẽ kêu “rắc” một tiếng.
Người đàn ông này đúng là có bệnh! Không phải ngẫu nhiên mà anh ta phải uống thuốc Đông y!
Giang Ly quyết định không ngồi chung xe với anh nữa.
“Anh không cần đưa tôi về đâu. Tôi tự gọi xe được rồi.” Nói rồi, cô lấy điện thoại từ trong túi ra.
Trạm Lục Hành ngừng lại một lát, sau đó bất ngờ vung tay hất điện thoại của cô đi.
Tiếp theo, anh đưa tay giữ lấy gáy cô, kéo cô lại gần, cúi đầu xuống và cưỡng hôn cô một cách mạnh mẽ, đầy bá đạo.
Giang Ly mở to mắt, hoàn toàn kinh ngạc. Lại gì nữa đây? Hắn điên rồi sao? Muốn hôn là hôn được sao?!
Cô ra sức giãy giụa, vừa đánh vừa đấm anh.
Trạm Lục Hành chẳng những không buông, mà còn kéo cô lại gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3737982/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.