Cãi nhau xong, Giang Ly chẳng còn tâm trạng nào mà tiếp tục dạo phố.
Cô bắt taxi về nhà mẹ.
"Giang Ly, con khóc à?" Mẹ Giang nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô.
“Bụi bay vào mắt thôi ạ"
“Để mẹ nhỏ thuốc mắt cho con."
Mẹ Giang đứng dậy định đi lấy thuốc.
“Mẹ, con không sao đâu." Giang Ly vội gọi bà lại.
Rồi cô hỏi: “Ngày mai con phải tới nhà họ Trạm, nên mang quà gì thì hợp lý ạ? Chiều nay con đã đi dạo khắp trung tâm thương mại mà vẫn chưa biết mua gi"
"Mẹ còn ít trà, con mang qua đó đi."
“Dạ được." Giang Ly khẽ đáp, rồi trầm ngâm một lúc, cô nói tiếp: “Mẹ, thật ra con thấy Lưu Nhã Kỳ không tốt như mẹ nghĩ đâu."
Cô nghĩ đã đến lúc nên bóng gió nhắc nhở mẹ.
Mẹ Giang ngạc nhiên nhìn cô. “Con với nó có xích mích gì sao? Lần trước ở khách sạn con còn đẩy người ta."
“Con không có đẩy cô ta, là cô ta bày trò hàm hại con. Lúc đó con đang sốt, đến sức để đứng còn không có, lấy đâu ra mà đây
"... Nhưng tại sao nó lại hại con?"
Giang Ly không thể nói rằng vì Lưu Nhã Kỳ thích Trạm Lục Hành. Bây giờ chưa phải lúc để tiết lộ chuyện này với mẹ
"Mẹ tin con hay tin cô ta?"
Mẹ Giang im lặng. Trong lòng bà vẫn tin tưởng con gái mình, nhưng bà cũng không nghĩ Lưu Nhã Kỳ có vấn đề gì.
Giang Ly tiếp tục: “Con hy vọng Giang Thần có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3737874/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.